Phong Lưu
Chương 114 : Khuếch trương
Ngày đăng: 03:09 20/04/20
Gò má trơn láng của thiếu phụ xinh đẹp ngượng ngùng đỏ ửng, thấp giọng nói tên và địa chỉ, cúi đầu rời đi, ánh mắt trước khi đi thoáng có chút lưu luyến không rời.
- Mẹ nó, Đường Diêu, đồ chó ngươi không đổi được nết ăn phân, cẩn thận có ngày chết trên bụng nữ nhân đấy.
Đường Diêu cười ha hả nói:
- Người không phong lưu uổng thiếu niên, hơn nữa, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.
- Tiểu tử, ngươi còn muốn chết dưới hoa mẫu đơn?
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng cười chế giễu.
Ngoài cửa có năm đại hán vạm vỡ đi vào, trên người đều toát ra vẻ như muốn giết người đáng sợ, dẫn đầu là một người có tướng ngũ đoản, báo mắt râu hùm, uy mãnh dị thường.
- Tiểu tử, ngươi thuộc đạo nào? Dám đến chỗ của đại gia gây hấn, có phải chán sống rồi không?
Đại hán dẫn đầu có vẻ mặt dữ tợn, nắm tay to bằng cái bát nắm chặt kêu lên răng rắc, kẻ nhát gan khẳng định sẽ sợ đến mất mật, tứ chi nhũn ra.
Đường Diêu cười hắc hắc:
- Gây hấn? Vị đại ca này, ngươi giỡn sao? Có câu mãnh long không áp bức rắn địa phương, hai huynh đệ ta cũng không phải mãnh long quá giang, nào dám áp bức rắn địa ương các ngươi, khi dễ con rắn lười biếng thì còn được, hắc hắc.
Bang phái nào nắm quyền cũng không hề gì, ai thu phí bảo hộ ít thì hoan nghênh kẻ đó, đây là tâm lý chung của mọi người.
Lâm Thủy Căn lúc này không khỏi có chút hối hận vì đã không gia nhập thương minh, giống như liên minh thương hội có thế lực lớn như Thương Minh Kim Nguyên, hắc bạch lưỡng đạo ít nhiều cũng phải nể mặt, chẳng qua ngạch cửa hơi cao một chút, thương hội nhỏ lại không có thế lực lớn như vậy, ài, thời buổi này, làm ăn sống qua ngày cũng thật khó a.
Lôi Mãnh và Đường Diêu lười biếng ngồi trong cửa hàng chờ cao thủ Phi Hổ Bang, quả nhiên không làm cho bọn họ thất vọng, lần này có hai cao thủ chạy đến, công phu vững chắc, bốn người chia cặp chém giết nhau, từ trong cửa hàng đánh ra ngoài đường, đánh nhau ầm ầm hết sức dữ dội, khiến cho vô số người vây quanh đứng xem.
Trường An là thủ đô, trung tâm chính trị, văn hóa, kinh tế của Đại Đường đích, thời đại này bá tính an cư lạc nghiệp, mỗi ngày hơn mười trận đánh nhau rất là bình thường, chỉ cần không gây sự lớn đến nỗi chết người thì cũng không ảnh hưởng gì. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Hắc đạo thì lan truyền ra tin tức, có mãnh long quá giang khiêu khích Phi Hổ Bang, các bang các phái đều bí mật phái cao thủ đến thăm dò, quan sát tình hình tiến triển thực tế một cách chặt chẽ, đồng thời tập kết lực lượng tinh nhuệ trong bang, chuẩn bị sẵn sng bất cứ lúc nào.
Bốn người bắt cặp đánh nhau bên đường, kỳ phùng địch thủ, đánh đến nỗi náo nhiệt dị thường, công phu lợi hại của Đường Diêu đều dựa trên ám khí, khi đánh với cao thủ chân chính, sau trăm chiêu liền có vẻ không chống đỡ nổi, chỉ có thể áp dụng chiến thuật du đấu, có thể kéo dài lúc nào hay lúc đó.
Bên kia, Lôi Mãnh dùng thế công hung ác độc địa dị thường áp chế đối thủ không còn sức lại, hoàn toàn chiếm thượng phong, nhưng muốn thủ thắng thì vẫn cần tốn thêm một ít thời gian.
Trong lúc chiến đấu, Lôi Mãnh đột nhiên mạnh mẽ xông lên, bức ép vào lòng đối phương, trong thoáng chốc khi thiết quyền sắc bén của đối phương chạm đến thân thể mình, hắn mạnh mẽ uốn thân người, khủy tay trái hung ác đánh sau lưng.
Tiếng kêu đau đớn kèm theo tiếng xương cốt gãy vụn truyền ra, thân thể cao lớn của đối thủ văng lên cao, Lôi Mãnh chẳng thèm xem xét thương thế của đối thủ, thân hình bắn lên, lao thẳng tới hướng đại hán đang giao thủ với Đường Diêu.
Trong đám người vây xem đột nhiên lao ra ba người, xông thẳng tới Lôi Mãnh, gần như cùng lúc đó, lại có ba người lao ra, tiếp chiêu của ba người vừa mới xông lên, bọn họ quần đánh nhau thành một cục.