Phong Lưu
Chương 238 : Ăn tươi nuốt sống
Ngày đăng: 03:10 20/04/20
Trong đầu vừa mới mong ngóng cứu tinh, thì bỗng nhiên có cứu tinh xuất hiện, vận khí thực sự là rất tốt.
Cung nữ Hỷ nhi của Dương quí phi từ xa đi tới, vừa trông thấy hắn từ xa đã hô lớn:
- Đường đại nhân, quý phi nương nương có lời mời.
Trong lòng Đường Tiểu Đông mừng rỡ, hai tay xoa vào nhau, biểu tình một bộ lực bất tòng tâm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
- Tài Nhân tỷ tỷ, chuyện này thực sự không có cách nào, quý phi nương nương gọi ta tới…
Trữ Tài Nhân hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt u oán lộ vẻ thất vọng và bất đắc dĩ, còn có một tia ghen tỵ, thậm chí còn có cả hung quang.
Trong nháy mắt khi hai người lướt qua nhau, Đường Tiểu Đông cảm giác cái mông của mình chợt đau đớn, khuôn mặt già nua đỏ lên.
Bị nữ nhân sỗ sàng như vậy, đây chính là lần đầu tiên hắn gặp phải.
Cũng khó trách, Trữ Tài Nhân này đang là một nữ nhân hùng hục như hổ lang, chỉ cần là nam nhân, đều có thể bị nàng mạnh mẽ khêu gợi.
- Hỷ Nhi tỷ tỷ, chào.
Xoa xoa cái mông đang đau đớn vì bị Trữ Tài Nhân bấm một cái, Đường Tiểu Đông cười tủm tỉm tiến lên chào hỏi, trong đầu cảm kích nàng đến giải vây đúng lúc.
Hỷ nhi trừng mắt nhìn hắn, cảnh cáo nói:
- Nếu không muốn chết thì tránh xa nàng một chút, nơi nơi trong cung đều có người ngầm giám thị, từng bước đều là sát cục!
- Đa tạ Hỷ nhi tỷ tỷ đã nhắc nhở, tại hạ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, trọn đời không quên.
Da thịt trợt tuột mềm mại dị thường, trắng muốt như tuyết khiến người khác cảm thấy mê người không muốn buông tay.
Toàn thân Dương quý phi rung lên, cúi đầu phát ra một tiếng rên khẽ, đôi mắt mềm mại đáng yêu khép hờ, khuôn mặt đỏ ửng đẹp như ánh mặt trời ban mai, ngượng ngùng lại mang theo vẻ oán trách, rồi lại lộ ra một loại chân tình khó có thể miêu tả được, càng
tỏa ra vẻ đẹp phong tình vạn chủng, câu hồn đoạt phách.
Đường Tiểu Đông lén lút liếc nhìn nàng, trong lòng không khỏi rung động, nắm chặt bàn chân tuyệt mỹ không buông.
- Tên ngu ngốc này, phát ngốc cái gì vậy?
Dương quý phi phát giác nửa ngày hắn cũng không có động tĩnh gì, liền mở mắt lập tức bắt gặp ánh mắt của hắn khiến cho nàng không hiểu vì sao trong lòng nhảy dựng lên, cuống quýt rời mắt đi chỗ khác.
Kháo, lão tử hưởng thụ hoa thơm cỏ lạ cũng được một thời gian dài, nhưng lại bị thất thố như vậy, chỉ có thể cảm thán lực sát thương của Dương quý phi quá mức cường đại.
Hít sâu một hơi, trong lòng thầm vận chuyển tĩnh tự quyết của Tích Hoa Bí Quyết.
Tinh thần tỉnh táo trở lại, dục hỏa đang bốc lên cũng bị áp chế xuống.
Đeo đôi giày cao gót xong, Dương quý phi vươn tay phải.
Cung nữ hái giám cũng không ở đây, công tác hầu hạ quý phi nương nương ở đây không ai khác lại phải do hắn đảm nhiệm.
Dù sao đi nữa hắn cũng rất vui vẻ.
Nắm bàn tay mềm mại không xương, trong mũi ngửi thấy một làn hương thơm làm say lòng người, tà niệm trong lòng lại rục rịch vùng lên.