Phong Lưu
Chương 287 : Vẫn không đâm tầng quan hệ mờ ám
Ngày đăng: 03:11 20/04/20
Không nói thêm lời nào, bàn tay to lớn của hắn nắm chặt chiếc eo thon mềm mại. Cánh tay vừa chuyển, liền đè quý phi nương nương mẫu nghi thiên hạ nằm úp sấp trên nền đất cẩm thạch, cái mông rất tròn đầy vểnh cao lên, rất dễ khiến người khác suy nghĩ miên man.
Ba!
Bàn tay to lớn hung hăng vỗ lên địa phương câu hồn đoạt phách người khác kia, không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc.
- A… Ngươi… Ngươi dám đánh ta…
Dương quý khi vừa đau mông vừa xấu hổ, liều mạng giãy dụa. Thế nhưng đôi chân to nặng đè trên thắt lưng nàng như thái sơn, ép nàng tới mức không thở nổi.
- Lão tử chính là đang đánh ngươi đó!
Trong lòng Đường Tiểu Đông đang không vui, liền cứ vậy "ba ba" đánh lên cái mông tròn đầy kia thật mạnh, không hề có chút thương hương tiếc ngọc.
Dám đánh mông quý phi nương nương mẫu nghi thiên hạ, trên đời này chắc chỉ có mình hắn mà thôi. Tên này giống như đang điên cuồng, không sợ xét nhà diệt tộc sao?
- Ai… A… Uhm…
Chiếc phong đồn câu hồn người kia đã bị đánh tới đỏ bừng lên, Đường Tiểu Đông cũng hết giận hơn phân nửa, người cũng trở nên tỉnh táo hơn.
Thanh âm kêu đau của Dương quý phi sao nghe có chút quen
Thanh âm này, rõ ràng là giống với tiếng kêu sảng khoái của Lý Đằng Giao mỗi khi bị đánh đón mà?
Trong lòng hắn bỗng nhiên vừa động.
Nàng… Sẽ không giống như Lý Đằng Giao chứ?
"Ba!"
Đường Tiểu Đông lại vỗ mạnh một cái vào phong đồn của Dương quý phi. Tuy thanh âm vang dội, nhưng lực đạo so với lúc trước đã yếu đi nhiều.
- Uhm…
Dương khó nhọc nằm úp sấp trên nền cẩm thạch, giọng căm hận nói:
- Đường Tiểu Đông lớn mật, còn dám đánh bản cung…
Hai tiếng "cái mông" cuối cùng cũng không dám nói ra miệng. Dù sao, nàng cũng vẫn cảm thấy xấu hổ.
- Để hạ quan xoa bóp cho nương nương bồi tội được không ạ? Hắc hắc…
Đường Tiểu Đông trơ mặt ngồi trên nền cẩm thạch, hai tay vuốt ve vòng eo mềm mại không xương của nàng,
Cảm giác tràn đầy co dãn, mềm mại, mịn màng…
Dương quý phi hừ một tiếng, cũng không biết là cam chịu hay tức giận, cứ nằm úp sấp trên cẩm thạch như vậy, đôi mắt dịu dàng đáng yêu khép hờ, dường như đang hưởng thụ sự xoa bóp của Đường Tiểu Đông.
Trong phòng ngủ, lạc thú lượn lờ, còn có dâm hương ngào ngạt khiến người khác say mê, ngay cả người ngoài xa cũng có thể cảm nhận được.
Không khí, vô cùng mờ ám.
Cùng với tiếng thở hổn hển của Dương quý phi, Đường Tiểu Đông cũng không muốn quá miễn cưỡng bản thân nữa, đang muốn tiến thêm một bước, đột nhiên từ bên
ngoài truyền đến tiếng bẩm tấu của thái giám.
- Hoàng Thái tử giá lâm!
Kháo! Lần nào cũng có người xuất hiện cản trở, thật bực mình a!
Đường Tiểu Đông nhéo một cái lên kiều đồn phong mãn của Dương quý phi, chuồn ra cửa sau.
- Ta không thích nàng cứ quấn quít với cái tên họ An kia!
Đây là câu nói của hắn lúc chuẩn bị rời đi. Nói là cảnh cáo cũng được, mà uy hiếp cũng không sao, tùy Dương quý phi tự mình lựa chọn.