Phong Lưu
Chương 307 : Hắc điếm
Ngày đăng: 03:12 20/04/20
Tên cường đạo đó xuất quỷ nhập thần, hành tung phiêu hốt bất định, muốn bắt được hắn, nhất định phải nắm rõ hành tung của hắn mới được. Như vậy Vương gia nhất định sẽ thiết kế một bẫy rập dẫn dụ kẻ địch cắn câu. Về phần kế sách thì không biết sẽ thế nào.
Vẻ mặt Tần Thì Phong tựa hồ không quan tâm, cười ha ha nói:
- Đều là tin đồn bừa bãi nhảm nhí, có gì đáng lo lắng chứ? Cha con Vương gia dù khôn khéo hơn nữa cũng không thể nào ngờ được chúng ta bỏ gần tìm xa, mạo hiểm tới tận An Bình để cướp thương đội.
Theo thám tử đi do thám về cho biết, thương đội đi An Bình của Vương gia có hai đội, thời gian xuất phát cách nhau hai ngày. Tần Thì Phong dự định sẽ cướp đoạt đội thứ hai.
Bên mình một đông một tây giáp công tập kích bất ngờ, cao thủ Vương gia có nhiều hơn nữa cũng không thể b phòng khắp xung quanh. Chỉ cần kế hoạch chu đáo, cẩn thận, hành động mau lẹ, theo lý mà nói sẽ không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhìn ánh mắt tham lam của Tần Thì Phong, Đường Tiểu Đông cười khổ không ngớt, khó trách người khác đặt cho hắn biệt danh "Nhạn quá bạt mao".
Cùng hắn nghiên cứu lại kế hoạch tập kích, quả thực không chê vào đâu được. Chỉ là không biết tại sao, trong lòng Đường Tiểu Đông dường như vẫn có một cảm giác khó chịu, không thoải mái, đành phải luôn luôn dặn hắn, một khi thất bại, lập tức bỏ chạy, cần phải đặt sự an toàn lên trên hết, khi hành động tốt nhất là nên phái càng nhiều cao thủ càng tốt.
Tần Thì Phong cười ha ha nói:
- Hiền chất yên tâm! Tuy rằng Tần ngũ thúc của ngươi thăm tài, nhưng cũng rất sợ chết. Hắc hắc…
Nói xong cười ha ha rời đi.
Chỉ cần là người sợ chết, lúc hành động sẽ thường cẩn thận hơn một chút.
Có những lời này của hắn, Đường Tiểu Đông ít nhiều cũng cảm thấy yên lòng.
Đi tới diễn võ trường, thấy Tần Thiên Bảo đã ở đó túc cầu. Tên này ỷ vào thân pháp "Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ", dẫn bóng xa gấp đôi người bình thường.
Trong số đó, một nữ tử mặc lan sam có khí chất xuất trần thoát tục, khiến người khác nhìn vào có cảm giác bị khuynh đảo, nhất thời như ngừng thở.
Tay trái nàng dắt theo một nữ đồng vô cùng khả ái, cùng ngồi xuống một chiếc bàn trống.
Điếm tiểu nhị ân cần bước lên chào hỏi.
- Tỷ tỷ, thúc thúc béo kia không ở đây sao?
Nữ đồng lắc lắc tay nữ tử lan sam, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.
Nữ tử lan sam ngẩn ra, quay đầu nhìn ông chủ đang ngồi trước quầy.
Ông chủ là một lão giả cao gầy, hai mắt đang híp lại, bộ dáng như đang mệt mỏi buồn ngủ.
Nữ tử lan sam khẽ chau mày, vẻ mặt có chút cổ quái.
Công Tôn Diễm bưng bát rượu đang định uống, nghe nữ đồng nói như vậy, trong lòng đột nhiên cảnh giác, buông bát rượu, theo bản năng nhìn về phía quầy.
Biểu tình cổ quái trên mặt nữ tử lan sam làm hắn khẽ nhíu mày, đưa tay ngăn cản thủ hạ đang chuẩn bị ăn cơm uống rượu.
Công Tôn Diễm đứng lên, bước về phía chưởng quầy.
Mới đi được phân nửa, lại nghe phía sau truyền đến âm thanh quái dị, hắn vội vàng nhìn lại, không khỏi hoảng sợ biến sắc.