Phong Lưu
Chương 332 : Cướp
Ngày đăng: 03:12 20/04/20
Tần Thiên Bảo dẫn đầu đội bóng ồ ạt ép lên, trận hình toàn công toàn thủ khiến cho mỗi một người là tiền đạo, cũng như đều là hậu vệ, chuyền bóng cực nhanh khiến kẻ khác hoa cả mắt, khi Tần Thiên Ca lộn người sút vô lê ghi bàn vô cùng đẹp mắt lập tức khiến cho toàn trường vỡ òa trong reo hò, vang tận mây xanh.
Trong lúc mà trận đấu đang tiếp diễn, trong một phiến rừng rậm yên tĩnh thông tới quan đạo Trường An, có một đám hắc y nhân che mặt đang lẳng lặng ẩn núp, hiển nhiên đang chờ đợi con mồi của họ tiến vào vòng
Lại là một đám cường đạo thân phận thần bí, lần này không biết đội buôn bọn hắn muốn cướp là của nhà ai?
Lúc này là sáng sớm, lại là đầu mùa đông, thời tiết dần dần lạnh lẽo, thương nhân đi lại trên đường rất ít.
Đội buôn của Vương gia ngay khi cửa thành mở liền ra khỏi thành, phụ trách dẫn đội lần này vẫn là Công Tôn Diễm, thủ hạ đắc lực của Vương Ngạo Phong.
Sự kiện hắc điếm lần trước vẫn còn là một ký ức mới mẻ đối với hắn, bởi vậy không những tăng cường đề phòng, thực vật, nước uống mua sắm trong thành càng thêm dư dật, không cho phép tiến vào tiểu điếm ven đường ăn cơm nữa.
Người qua lại trên đường không coi là nhiều, sau khi đoàn xe của Công Tôn Diễm đi qua, mấy quan binh từ trong rừng cây ven đường chui đi ra, ngăn cản thương nhân kiểm tra.
Các thương nhân bất đắc dĩ dừng lại nhận kiểm tra, có người thúc dục hỏi lúc nào mới cho bọn họ đi qua.
Quan binh được bố trí chặn đường chỉ nói phía trước phát sinh chuyện ngoài ý muốn, một khi xử lý hoàn tất sẽ cho đi, bảo bọn họ không nên gấp gắp, trước tiên nghỉ tạm ở ven đường.
Chỉ hơi trì hoãn, trên quan đạo này đã chen chúc hơn chục người, còn có một vài đoàn xe vận chuyển hàng hóa.
Lại một nhóm người thúc ngựa đi tới, bọn hắn thành thật xuống người để cho quan binh soát người kiểm tra.
Những quan quân này cũng còn rất thành thật, phụ nữ miễn kiểm, nam nhân thì kiểm tra theo thông lệ, lục soát cơ thể mà thôi, còn cầm một bức họa so sánh, không chừng có cơ hội kiếp thêm thu nhập.
Phần lớn đám người bịây công Công Tôn Diễm, một số khác thì thừa cơ kéo xe ngựa chở hàng hóa chui vào trong rừng.
Bất thình lình mấy đại rương trên xe ngựa đột nhiên mở ra, vài đạo hàn quang lãnh lệ như tia chớp bắn ra, mấy tên hắc y nhân bịt mặt lai dắt xe ngựa bất kể thế nào cũng không nghĩ tới trong rương lớn giấu người, không kịp đề phòng bị bắn ngã.
Mười mấy người ẩn nấp trong đại rương đồng loạt nhảy ra, giết về phía đám người bịt mặt.
Có nhóm người này gia nhập, lực lượng song phương trở nên cân bằng, khó phân thắng bại.
Công Tôn Diễm chống lại một người bịt mặt dáng người cao gầy, công lực của đối phương thâm hậu, một thanh ngô câu kiếm múa trong tay vù vù xé gió, chiêu thức vô cùng quỷ
dị âm tàn, làm hắn liên tục lui về phía sau, rõ ràng ở thế hạ phong.
Có bao nhiêu người bịt mặt từ trong rừng lao ra thì bấy nhiêu vây quanh tấn công Công Tôn Diễm, ý đồ rất rõ ràng.
Công Tôn Diễm là nhân vật đầu não, cũng là người có võ công cao nhất trong toàn bộ những người ở đây, hợp lực giết hắn, chuyện tình phía sau dễ dàng giải quyết hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Một chọi một, vốn Công Tôn Diễm rõ ràng ở vào hạ phong, cộng thêm mấy người bịt mặt gia nhập vào vòng chiến võ công cũng không kém, cánh tay trái lập tức trúng kiếm bị thương, máu chảy không ngừng.
Vào thời khắc nguy cấp, một trận gót sắt ầm ầm kinh thiên động địa từ xa truyền đến, trong khói bụi cuồn cuộn che khuất mặt trời, hơn mười kỵ sĩ múa may đao kiếm, rất nhanh đánh tới.
Mấy người bịt mặt vây công Công Tôn Diễm nhìn thấy tình thế không ổn, phát ra một tiếng huýt sáo, bỏ qua đối thủ, chạy trốn vào trong rừng cây.