Phong Lưu
Chương 337 : Tới kỹ viện
Ngày đăng: 03:12 20/04/20
Vương Ngạo Phong mặt ngoài rất bi thương thống khổ nhưng bên trong thì vui nổ trời.
Rốt cục lão đầu tử quy thiên, đại quyền của Vương gia chân chính nắm giữ trong tay, điều này giúp hắn có thể phóng tay phóng chân làm những chuyện mà bản thân hắn muốn.
Khi cha hắn còn sống, còn có vị ca ca là đối thủ cạnh tranh một mất một còn, hắn cực lực che giấu một vài khuyết điểm của mình, hiện tại, Vương gia hoàn toàn do hắn làm chủ, hắn không cần tiếp tục che giấu nữa, muốn làm gì thì làm, ai cũng không thể quản hắn.
Đương nhiên, lão gia tử qua đời, danh tiếng của Vương gia ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.
Ngàn vạn gia sản của Vương gia phú khả địch quốc đều là Vương Nguyên Bảo khi trẻ dốc sức kiếm được, Vương Ngạo Phong từ lúc trưởng thành đã bắt đầu tiếp quản một vài sinh ý, tiền tài quyền thế của Vương gia đã là một nhà độc đại, sinh ý đã phổ biến khắp nơi trên cả nước, dựa vào tài lực cùng thực lực cường đại, hắn vô cùng thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ trải qua thất bại.
Tuy rằng hắn thông minh tài giỏi, nhưng dù sao đều là bị ánh hào quang của cha hắn che đi, hiện giờ, cha hắn đã chết, hắn muốn đại triển quyền cước, ra sức thoát khỏi cái bóng của cha hắn, tiếp tục sáng tạo một thủ phú khác của vương triều Đại Đường.
Các đối thủ cạnh tranh khác, đối với hắn mà nói căn bản không để vào mắt, duy nhất có thể so sánh với hắn chính là Đường Tiểu Đông, bọn họ là địch nhân trời sinh, chỉ có một bên tiêu vong mới có thể bỏ qua.
Vương Nguyên Bảo qua đời qua đời đối với thương minh Kim Nguyên, là một đả kích cực lớn, không ít thương gia trong lòng bắt đầu bất an, lo lắng Vương tam công tử quá trẻ tuổi, không thể chống đại kỳ, mà thương minh Phúc Ngọc đang quật khởi rất nhanh, thực lực đã có thể ngang vai ngang vế với thương minh Trường An.
Mà ở thương giới, đại đa số người trước kia đều cho rằng, trong vòng mười năm Quỷ Tài Đại Đường Đường công tử nhất định có thể đuổi kịp và vượt qua Vương Nguyên Bảo, giành được ngai vàng thủ phú.
Mà hiện giờ, Vương Nguyên Bảo đã chết, tài lực của Đường Tiểu Đông so ra vẫn kém hơn Vương gia, nhưng danh hiệu Đại Đường thủ phú này, kỳ thật đã nằm trong tay của Đường Tiểu Đông.
Vương gia cử hành nghi thức, do Vương Ngạo Phong tiếp chưởng đại quyền Vương gia, đồng thời lấy vợ thành hôn, làm như vậy để xung hỷ.
Gần đây Vương gia vận số con rệp, lấy vợ là để xung hỷ.
- Ngươi nói cái gì? An Lộc Sơn thăng chức sao?
Dương Quốc Trung cười tủm tỉm nói:
- Đúng vậy, có Lý hữu tướng nói giúp, gia hỏa này liền thăng chức, tam trấn tiết độ sứ đó, kỳ này phải luộc hắn một lần mới được.
Nhìn biểu tình hớn hở của gia hỏa này, khẳng định đã thu của An Lộc Sơn không ít bạc.
Tam trấn tiết độ sứ?
Đường Tiểu Đông thống khổ rên rỉ một tiếng.
Vốn tưởng rằng nắm được Dương quý phi, An Lộc Sơn không gian díu được với nàng, cuối cùng không có cơ hội đòi thu được niềm vui của Đường Huyền Tông, quan có thăng cũng không thể tới tam trấn tiết độ sứ, không nghĩ tới gia hỏa này có bản lĩnh như vậy, cầm bạc đập vào Lý Lâm Phủ và Dương Quốc Trung, dựa vào hai người nói giúp, cuối cùng lên tới tam trấn tiết độ sứ.
Chẳng lẽ quỹ tích lịch sử không thể thay đổi sao?
Chẳng lẽ loạn An Sử vài năm sau vẫn sẽ phát sinh?
Đau đầu, phi thường đau. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Dương Quốc Trung kiên quyết kéo hắn đến Xuân Phong Như Ý lâu, nhưng không từ cửa trước đi vào, mà là kéo hắn từ cửa sau lặng lẽ lủi vào.