Phong Lưu
Chương 349 : Khổ tương tư nan giải
Ngày đăng: 03:12 20/04/20
Duẫn nhi nhíu mày liễu, vẻ mặt có chút không hài lòng.
- Ý ngươi nói ta làm việc bất lực?
Nữ nhân trong xe phát ra một tiếng kêu đau đớn.
Khuôn mặt Duẫn nhi rét lạnh, thanh âm lạnh lùng
- Đừng quên, việc này do ta toàn quyền phụ trách, bên trên phái ngươi tới chỉ để hiệp trợ ta.
- Đó là khi ngươi hành động thành công!
Nữ nhân trong xe lạnh lùng nói tiếp:
- Ngươi cũng đừng quên, nếu ngươi hành động thất bại, thì sẽ do ta toàn quyền chỉ huy.
Duẫn nhi cực kỳ bất mãn hừ lạnh, khẽ quát:
- Trở về!
Lão xa phu vung roi, lái xe dung nhập trong đám đông.
Đường Tiểu Đông dẫn theo Đường Mộc đi dạo trên đường lớn gần một ngày, Lan Đình cũng không hề hiện thân, nhìn sắc trời tối dần, tuyết bay lả tả, gió bắc thổi vù vù, gần như đóng băng cả khuôn mặt hắn, rơi vào đường cùng đành phải quay về trung tâm Ngu Nhạc.
Trời đông giá rét vẫn là ngồi bên bếp lò sưởi ấm uống rượu tuyệt nhất, bên cạnh là có nương tử yêu bồi tiếp, cuộc sống không gì tuyệt vời hơn.
Ngày hôm sau, hắn vẫn không hề từ bỏ ý định, như cũ dẫn theo Đường Mộc đi dạo tìm kiếm trên đường lớn.
Đường Tiểu Đông ôm nàng hôn điên cuồng, hôn đến khi nàng thở hổn hển, rên rỉ không thôi, cái loại cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc từ sâu trong cơ thể dâng lên, làm nàng không kìm được phải phát ra tiếng rên rỉ.
Đêm trước lẻn vào trung tâm Ngu Nhạc, quả thật là trong lòng nhớ mong quá mức mãnh liệt không thể kiềm chế, bản thân chỉ muốn liếc nhìn hắn một cái, không ngờ tới trung tâm Ngu Nhạc đề phòng sâm nghiêm, dù nàng cực kỳ cẩn thận vẫn bị phát giác, cộng thêm võ công của Đường Sương và Lôi Mị cao vượt qua suy đoán của nàng, hai người liên thủ, đem nàng vây khốn khó có thể thoát ra.
Cũng may mắn oan gia này cố ý té xuống, khiến đám người Đường Sương, Lôi Mị, Đường Nhu trở nên khẩn trương, làm sao còn có tâm tư giao thủ với nàng, lúc này nàng mới có thể thừa cơ phá vây.
Hiện tại giữa ban ngày ban mặt, làm cái chuyện xấu hổ này, chẳng qua vì cặp ma thủ kia của oan gia vô cùng lợi hại, dường như tràn ngập ma lực thần kỳ, khiến nàng không chịu nổi.
Ai, mặc kệ, dâm phụ thì đã sao, dù sao cũng là người của hắn, bản thân ban đêm xông vào trung tâm Ngu Nhạc, không phải cũng bởi vì nỗi tương tư khó giải trong lòng sao.
Khó trách đều nói chỉ nguyện làm uyên ương không muốn làm tiên trên trời, tình yêu nam nữ này, quả thật rất mỹ diệu, dục tiên dục tử, tiêu hồn thực cốt.
Cũng khó trách trên đời này, lại có nhiều nữ tử như vậy không tiếc mất hết danh dự, lưng đeo bêu danh dâm nữ hồng hạnh xuất tường.
Ai, nàng cũng không dám nhạo báng những nữ nhân hồng hạnh xuất tường kia nữa, bản thân hiện tại không phải cũng giống như dâm phụ hay sao?
Hai người triền miên trên chiếc giường lớn thơm ngào ngạt đến quên trời quên đất, gió bắc bên ngoài thổi vù vù lạnh thấu xương, bên trong thì sắc xuân dạt dào.
Sau một hồi mây mưa là cực độ mệt mỏi cùng thỏa mãn. Nguồn: https://truyenfull.vn
Hai người nằm trong chăn triền miên, thấp giọng nói chuyện với nhau.
Nhà này được Lan Đình mới thuê mấy ngày trước, sau khi trang hoàng lại thì mua thêm một số vật dụng mới.
Thuê nhà gần trung tâm Ngu Nhạc, dụng ý rất rõ ràng, đương nhiên là rất muốn nhìn thấy hắn, điều này làm Đường Tiểu Đông cảm động không thôi, không khỏi ôm nàng âu yếm hôn nồng nhiệt, mãi đến khi nàng không thở nổi, xin tha thứ mới bỏ qua.