Phong Lưu

Chương 358 : Chiến tranh

Ngày đăng: 03:12 20/04/20




Trước mắt, ở thành Hán Châu, ngoại trừ đám người Phượng cô cô, Nguyệt Tiểu Soái ra, những người khác đều ở Giang Châu chưa tới, nhân thủ không đủ, hắn để cho Tần Thiên Bảo và hai vị trưởng bối của Tần gia trước tiên điều tra người trong phủ thái thú qua một lần, xác định không có người khả nghi mới yên tâm.



Cùng ngày tiếp quản đại quyền Hán Châu, Đường Tiểu Đông triệu tập toàn bộ quan quân cao cấp trong thành Hán Châu đến phủ thái thú họp bàn.



Theo như cơ cấu châu phủ Đại Đường xây dựng, mỗi một châu phủ có hai tới ba vạn vệ binh, Trương Quân Lâm trọng văn khinh võ, Hán Châu vệ vẻn vẹn chỉ có một vạn năm ngàn người, bỏ đi thủ vệ các chuyên ngành trọng yếu, binh lính thủ vệ kho hàng, cũng không ít người già yếu, trên thực tế chỉ có năm nghìn binh lính là có thể sai phái sử dụng được.



Bốn nghìn năm trăm quân bộ, chất lượng vũ khí so với võ sĩ đao của Uy khấu kém hơn. Năm trăm khinh kỵ, năm trăm con ngựa già nhúc nhích không nổi chứ đừng nói đến chạy.



Đổ mồ hôi, nếu phát sinh chiến sự, thành Hán Châu vừa công liền bị phá, xem ra thời thịnh thế của Đại Đường đã khiến các vị quan lão gia an nhàn đến nỗi buông lỏng cảnh giác.



Đường Tiểu Đông cho gọi toàn bộ quan quân cấp cao đến mở cuộc họp, chính là lên tinh thần cho bọn hắn, đồng thời chấp thuận một số sự tình mà các quan quân chú trọng nhất.



Quân phí năm nay chí ít tăng gấp đôi, tăng số lượng binh lính, mở rộng biên chế quân đội, thu mua chiến mã mập mạp cường tráng sung kỵ quân, triệu tập thiết tượng chế tạo chiến giáp binh khí có chất lượng cực tốt, cả thiện doanh trại thức ăn của quan binh, chiếu theo chiến công và năng lực tấn thăng vân vân...



Những việc này quan hệ trực tiếp đến lợi ích thiết thân của quân đội, là vấn đề các quan quân quan tâm nhất, trước kia không phải bọn họ chưa từng đề cập qua với Trương Quân Lâm, chẳng qua đều bị Trương Quân lâm lấy lý do Đại Đường thịnh thế, sẽ không có binh biến chiến sự mà ép xuống.



Quả thật, đây là nhận thức chung của phần lớn quan văn, quân lực cường đại của Đại Đường đã chinh phục toàn bộ ngoại tộc, hiện tại là những năm thịnh vượng, quốc thái dân an, bất tất lãng phí nhiều tiền của vào quân sự làm gì?




Nhân thủ đã đến đủ, trong lòng Đường Tiểu Đông cực kỳ cao hứng, còn có một vài chi tiết chờ nhân thủ đến đủ mới có thể thực hiện.



Con cháu Bảo Định Tần gia, còn có Mai Hoa nội vệ phụ thuộc quản lý trực tiếp của hoàng thượng, đều là hảo thủ nghe ngóng tin tức, dò hỏi tình báo, trước khi đám người Trần Huyền Lễ đến, việc này đành phải phiền toái Tần Thiên Bảo cùng hai vị trưởng bối của Tần gia, hiện tại tốt rồi, chí ít có một ít nhân thủ có thể điều động.



Chuyện nghe ngóng tin tức dò hỏi tình báo do người khác đi làm, nhiệm vụ của Tần Thiên Bảo chỉ là tập trung nhân thủ, rồi sai quan quân phối hợp, chỉnh lý toàn bộ bọn rắn độc cắc ké trong thành Hán Châu qua một lần, một tay cầm bạc, một tay cầm đồ đao, vừa đấm vừa xoa, ai không nghe lời lập tức bốc hơi khỏi nhân gian.



Đối mặt với đồ đao và bạc trắng, chỉ có gia hỏa chán sống hoặc thần kinh có vấn đề mới chọn đồ đao. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Đã khống chế bọn đầu trâu mặt ngựa trong thành, chẳng khác nào có được mạng lưới tình báo cường đại trong toàn thành, có thể tùy lúc tùy chỗ nắm giữ hết thảy động tĩnh



trong thành.



Đừng xem thường đám côn đồ chỉ biết mềm nắn rắn buông này, mắt của bọn hắn so với diều hâu còn sáng hơn, mũi so với chó còn thính hơn, bất kỳ động tĩnh nào cũng đều không giấu được bọn hắn.



Đám người Đường Sương vẫn có chút nghi hoặc khó hiểu, phí công sức, trả giá nhiều như vậy, chỉ là muốn nắm giữ thế lực đen của Hán Châu thôi sao?