Phong Lưu

Chương 431 : Cướp đoạt trắng trợn

Ngày đăng: 03:13 20/04/20




Thân phận của Lan Đình và Đường Điềm, Lý Đằng Giao khác nhau, chí ít nàng còn là hoàng hoa khuê nữ trên danh nghĩa, chuyện mắc cỡ chết người như vậy truyền ra, thực sự rất khó n



Chỉ là tại phương diện này Đường Điềm và Lý Đằng Giao đã ăn chắc nàng, loại mờ ám đồng tính trong đó khiến nàng khó chống cự, trong chống cự có nghênh đón.



Buối tối tắm rửa trở về phòng, thấy hai cô nàng nằm úp sấp trên giường, vẻ mặt quỷ dị mờ ám, toàn thân nàng lập tức yếu đuối không sức lực, tùy ý để hai người tàn sát bừa bãi, trong bể dụng mê thất, oan gia để nàng muốn chết muốn sống kia lằng lẽ xuất hiện…



Bốn người ngủ giường lớn, bị Đường Sương gặp qua vài lần, khiến nàng xấu hổ đỏ bừng mặt, trong lòng nhảy loạn.



Chỉ là Sương biểu tỷ không nói gì, Đường Tiểu Đông cũng giả ngu, kỳ thực hắn muốn dẫn Sương biểu tỷ gia nhập, chỉ là Đường Điềm, Lý Đằng Giao vừa mới nhìn thấy nàng đã sợ, nào dám dính vào.



Tới sau nửa đêm, hắn từ trong phòng Sương biểu tỷ chuồn ra ngoài, tiến vào trong phòng khép hờ của Phượng cô cô.



Phượng cô cô đã sớm chờ đợi không nhịn được, nhào vào trong lòng hắn, tám vòi bạch tuộc cuốn lấy hắn.



Người đã sớm xuân tình cỏ dại lan tràn, căn bản không cần mở đầu, tiến thẳng chủ đề.



Sau mấy độ triền miên, Lôi Vân Phượng nằm úp sấm trên lồng ngực Đường Tiểu Đông, ngọt ngào nói:



- Bốn người các ngươi ngủ chung giường, không biết xấu hổ nha?



Đường Tiểu Đông ha ha cười nhẹ:



- Có cái gì xấu hổ? Các nàng cũng chơi rất hăng say, hắc hắc.



Biểu tình kia, không chỉ là hắn thích trò chơi nP này, ngay cả Đường Điềm Lý Đằng Giao Lan Đình cũng làm không biết mệt. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Lôi Vân Phượng phì một ngụm, khuôn mặt đỏ bừng, cũng không biết là xấu hổ hay là cao triều sau mấy lần xuân khai mãn độ chưa mất.



Nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thấp giọng nói:



- Thực sự… Rất…



Phía dưới không nói tiếp được nữa, chỉ là trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra vài phần hiếu kỳ.
- Huynh đệ, phong vị dị quốc thực sự không bình thường, sảng tới méo mó, hắc hắc.



Biểu tình khốn nạn của hắn, rõ ràng là muốn nói, huynh đệ, có muốn thử xem hay không?



Đường Tiểu Đông nghe được, tim đập bình bịch, lập tức thở dài. Có hai người Đường Sương Lan Đình, chí ít lúc nào cũng có một người bên cạnh, có cơ hội sao?



Hắn không khỏi thở dài.



Ngũ Thiên Chiếu cũng thở dài, biểu tình lý giải, còn có một chút thương hại.



Khó có được một lần như vậy a, không chơi thoải mái, thực sự đáng tiếc.



Đường Tiểu Đông xoa xoa mặt, lộ ra nụ cười khổ bất đắc dĩ.



Lúc này có binh sĩ tới bẩm báo, đội đôn đốc phụ trách tuần tra giám sát bắt được mấy binh sĩ vi phạm quân lệnh, tội danh là quấy rầy bách tính, gian dâm phụ nữ.



Đầu lông mày của Đường Tiểu Đông và Ngũ Thiên Chiếu nhăn lại.



Đám người này, nếu chơi nữ nhân kín một chút thì không có chuyện gì, nếu đã để lộ ra, quân lệnh như núi, phải nghiêm ngặt chấp hành.



ốn trách thì trách mấy tên ngu ngốc này, muốn chơi thì chơi, nhưng sao không đi xa một chút?



Bị đội đôn đốc bắt được, tính bọn họ xui xẻo.



Hai người nhún vai bất đắc dĩ, mắng to mấy người không may ngu ngốc.



Binh sĩ đội đôn đốc đẩy ba người trần thân trên, trói chặt hai tay tiến vào.



Ba kẻ không may ủ rũ quỳ trên mặt đất.



Bàn tay to của Ngũ Thiên Chiếu vỗ mạnh trên bàn, tiếng chấn vang khiến ba kẻ không may sợ tới mặt không còn chút máu.