Phong Lưu

Chương 435 : Giết vào hoàng cung

Ngày đăng: 03:13 20/04/20




Ngũ Thiên Chiếu dũng mãnh phi thường, khích lệ tướng sĩ thủ hạ, người người anh dũng lao lên, vượt qua mưa tên, nhảy vào tường thành, chém giết loạn thành một đoàn với Cao Lệ binh.



Tường thành bị lực sát thương kinh khủng của hỏa khí phá sập, đã khiến Cao Lệ binh hoảng loạn không nhỏ, chỗ hổng lại bị đột phá, rất nhiều Đường quân từ chỗ hổng dũng mãnh xông vào, càng khiến sĩ khí của Cao Lệ binh giảm mạnh.



Cao Lệ binh dưới thành dưới sự thét lệnh của quan quân, xếp thành từng đạo tường người, liều mạng ngăn cản tấn công hung ác của Đường quân.



Trên đầu tường, rất nhiều Cao Lệ binh liều mạng chém giết, muốn đẩy Ngũ Thiên Chiếu xuống.



Hai phương đều liều mạng, Ngũ Thiên Chiếu cùng với thân binh vệ đội của hắn trả giá không nhỏ, vững vàng xếp tại đầu tường, nửa bước không lùi, yểm hộ cho các binh sĩ bên dưới leo lên.



Theo Đường binh leo lên càng lúc càng nhiều, gia nhập chiến đoàn, nhân số song phương đã ngang hàng nhau.



Đường binh sĩ khí như hồng anh dũng chém giết, khiến Cao Lệ binh bị chém ngã từng đợt, sau đó trùng kích sang bên cạnh, chém giết cung tiễn thủ bắn tên.



Đường Tiểu Đông và Tống Kim thông qua kính viễn vọng, thấy chiến kỳ ngũ tự đã dựng thẳng trên tường thành cao cao, đồng thời cửa thành đã bị kéo lên, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đại cục đã định. Kỵ binh của Lý Thiết Y nắm chắc thời cơ tấn công, rất nhanh đã công phá được phòng tuyến tường thành. Giờ chỉ còn việc tấn công vào hoàng cung nữa rồi.







Rất nhiều Đường binh hò hét xung phong, thuẫn bài yểm hộ trước người. Mười mấy binh sĩ ôm cự mộc đánh mạnh vào cửa cung, cũng có tử sĩ dùng thang mây trèo lên tường thành, cung tiễn thủ lấy tên áp chế địch nhân.



Binh lính Cao Lệ trên tường thành liều mạng bắn mưa tên hòng đẩy lùi kẻ địch, đồng thời dùng chiến thuật tường người lấp những chỗ trống đã bị công phá.



Tường thành Thủ Nhĩ thành cao to kiên cố, nếu quân Đường không có uy lực của hỏa pháo oanh kích thì chỉ cần lương thảo sung túc, việc thủ thành mấy năm cũng không thành vấn đề.
Đúng như Đường Kiếm dự liệu, thủ vệ hoàng cung vốn đã không nhiều, giờ này thành trì bị công phá khiến chúng bỏ chạy gần nửa, không còn ý chí chiến đấu, chỉ là bị quan quân cưỡng bức cầm vũ khí chiến đấu.



Muốn bảo vệ cho toàn bộ hoàng cung Cao Lệ là chuyện không thể, trừ những nơi trọng yếu còn chỗ khác chỉ phái thủ vệ canh gác, nếu có gì không ổn lập tức báo nguy tiếp viện.



Binh sĩ Cao Lệ thủ hộ nơi này có hơn mười người, Đường Kiếm dẫn người tấn công, đám Cao Lệ phụ cận vội vàng tới tiếp viện.



Đường Mộc trên cây tiếp tục phóng ám khí giết chết không ít binh sĩ Cao Lệ, Đường Kiếm chờ thang mây hạ xuống liền leo lên thành.



Đường Kiếm xung phong đi đầu, tay nắm một thanh trường thương đánh hổ khẩu của một binh sĩ Cao Lệ tóe máu, phải vội vàng bỏ vũ khí.



Đường Kiếm lấy thân thương đâm vào kẻ này, hắn rống lớn:



- A Mộc!



Đường Mộc thả người từ trên cây xuống, tiếp tục phóng ám khí tiêu diệt mấy người Cao Lệ.



Một chân Đường Kiếm giẫm lên thân thương, mượn lực nhảy lên đầu tường thành.



Tay hắn được bao trùm bởi hai cái hộ tý màu vàng, vừa chạm đất nắm tay hắn đã đánh văng cương đao chém tới, thuận thế đá một cước vào tên Cao Lệ đang xông tới.



Tay trái vung lên phóng ám khí, mấy gã Cao Lệ vừa xông lên kêu thảm rồi ngã xuống.