Phong Lưu
Chương 452 : Duẫn Hạ Anh Tử khiêu chiến
Ngày đăng: 03:14 20/04/20
Tuy người này tràn trề tinh lực, nhưng khi "chiến đấu" lại không mạnh lắm, ít nhất kém hơn Lý Thiết Y, tóm lại lão sắc lang này không gái không ngủ được.
Tất cả mọi người là huynh đệ sinh tử trên sa trường, vì thế cũng mắt nhắm mắt mở tùy ý hắn làm xằng làm bậy, không để người khác biết doanh trướng của hắn có hai mỹ phi Cao Lệ.
Ngũ Thiên Chiếu xoa xoa bàn tay to, cười quái dị:
- Huynh đệ a! Còn có thể động thì đến già cũng phải chơi, hắc hắc…
Hai người vừa đi vừa thấp giọng nói chuyện với nhau, Đường Mộc, sáu cận vệ lãnh huyết, Ngũ Thiên Chiếu và mấy cao thủ hộ vệ đi sát phía sau.
Gần tới doanh trướng của Duẫn Hạ Anh Tử, bên ngoài doanh trướng không có một bóng người, cũng không thấy hộ vệ gia tộc Duẫn Hạ. Bên trong loáng thoáng truyền đến tiếng gầm kỳ quái.
Đã trễ thế này, quỷ nữ nhân ở bên trong chơi cái gì?
Trong lòng Đường Tiểu Đông cùng Ngũ Thiên Chiếu cảm thấy tò mò, rón rén bước tới gần doanh trướng, khẽ lật trướng mành lên, lập tức trợn mắt nhìn.
Phản ứng của Ngũ Thiên Chiếu càng dọa người, mắt lang sáng lên, con ngươi cũng trừng lớn, nước miếng giàn giụa rơi xuống đất, phát ra những tiếng tí tách, tiểu Ngũ Thiên Chiếu phản ứng, nhô cao khố giáp bảo vệ chỗ kín.
Một tiếng cười nhẹ rung động tâm hồn vang lên, thanh âm nũng nịu của Duẫn Hạ Anh Tử truyền đến:
- Hai vị đại nhân nhìn đã mắt rồi sao? Không bằng cùng nhau gia nhập trò chơi này.
Hấp dẫn chết người!
Trong doanh trướng ngọn đèn như hạt đậu, ánh sáng u ám mông lung, lộ ra xuân ý nồng đậm.
Xác thực mà nói,ẳn phải lộ ra cỗ tà ác khiến người khác không cách nào kháng cự.
Vô số lụa trắng kết lại thành một cái lều, một nữ nhân lõa lồ bị dây đỏ buộc chặt tạo nên một tư thế rất dâm tà, hai cái chân trần trắng muốt nằm chính giữa đám lụa trắng, phần hông bị lụa trắng buộc chặt, cái miệng nhỏ nhắn bị dây đỏ trói kéo ra phía sau ót. Nàng chỉ
phát ra những tiếng ngô ngô quái dị.
SM?
Thật xúc cảm! Thật thoải mái!
Cánh tay trắng như ngó sen của Duẫn Hạ Anh Tử mềm mại như rắn cuốn lấy cổ hắn, hai chân vòng lấy hông hắn, giãy dụa thở dốc.
Thanh âm của nàng mị hoặc:
- Đại nhân dũng mãnh phi thường, Anh Tử sớm biết.
Đường Tiểu Đông ngẩn ngơ, trên mặt lộ ra ngờ vực không giải thích được vẻ mặt.
Chỉ là hai cánh tay mềm mại không xương vue lồng ngực hắn, quả thật làm cho người cảm giác thật thoải mái.
Này quỷ nữ nhân tựa hồ học qua mỵ công…Công phu Tà môn?
- Hoành Dã Anh Hùng kỳ thực tên là Duẫn Hạ Hoành Dã.
Duẫn Hạ Anh Tử nói khiến cho Đường Tiểu Đông bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Hắc Long hội là một bang hội bí mật của Gia tộc Duẫn Hạ, thế nhưng phát triển đến Trường An?
Con bà nó là con gấu, dã tâm không nhỏ!
Đường Tiểu Đông không khỏi sinh lòng cảnh giác.
Tựa hồ cảm thấy hắn cảnh giác, Duẫn Hạ Anh Tử khẽ cắn lỗ tai của hắn, cười nhẹ nói:
- Đại nhân không cần khẩn trương, mà nghe Anh Tử giải thích.
Nhiều năm trước, Giáp Hạ chấp chưởng vương quyền ra tay hạ sát Gia tộc Duẫn Hạ, phàm là người dính líu tới Duẫn Hạ gia đều bị chết trong lần huyết tẩy ấy.
Người của Gia tộc Duẫn Hạ không còn chỗ ẩn thân ở Uy quốc liền chạy tới Đại Đường mai danh ẩn tích.
Thâm cừu đại hận làm những người còn lại của Gia tộc Duẫn Hạ khắc cốt minh tâm, ẩn núp khôi phục nguyên khí, ý đồ đông sơn tái khởi.