Phong Lưu
Chương 455 : Trận địa chiến
Ngày đăng: 03:14 20/04/20
Đường Tiểu Đông đợi không được, phái người báo cho hạm đội Định Hải, thuyền vận binh tiếp theo không cần hộ tống, trực tiếp dùng thuỷ binh ở lại Lạc Hà Đảo cchở bộ binh cùng các loại quân sự vật liệu.
Ở phía sau.
Hạm đội Uy Hải cũng trở về Lạc Hà Đảo chịu trách nhiệm vận đội.
Hành động này nhất định nguy hiểm, nếu Uy khấu liều mạng phản công, Đường quân chống đỡ hết nổi chiến bại, ngay địa phương rút lui cũng không có, trực tiếp nhảy xuống biển nuôi cá.
Để chạy đua với thời gian, bắt buộc chiến tranh kết thúc trước mùa đông, chỉ có thể mạo hiểm.
Không ngừng mở rộng địa bàn, ba ngày sau mới tiến được mười dặm. Tốc độ như bên bò.
Ngày thứ tư, Đường Tiểu Đông dứt khoát hạ lệnh đại quân chọn một nơi hiểm trở, xây dựng cơ sở, tạm thời nghỉ ngơi.
Tây, nam hai đường cùng với quân chủ lực ở giữa hình thành thế tam giác hô ứng lẫn nhau.
Cảm thấy cử động dị thường của Đường quân, cửa phía Nam Trường Kinh thành mở rộng, một đại quân Uy khấu xông ra chia là ba hướng tấn công Đường quân.
Đường quân có thái độ khác thường, mặc kệ Uy khấu bên ngoài mắng chửi, đóng chặt cửa doanh trại không ra chiến.
Uy khấu cố gắng tập doanh, nhưng bị hai đợt tên của Đường quân bỏ lại hơn trăm cỗ thi thể, chật vật lui về…
Cánh phải kỵ binh Uy khấu bỏ ra cái giá không nhỏ chặt đứt những sợi dây cột cọc gỗ. Dây bị chém đứt, cọc gỗ sụp đổ, vừa lúc đụng vào đại trận trường thương của Đường binh.
Trường thương như rừng cản trở sự trùng kích của kỵ binh Uy khấu, cung tiển thủ lãnh khốc tiếp tục bắn chết mục tiêu đang chen chúc bên ngoài đại trận trường thương. Mỗi một đợt mưa tên lại ngã xuống một đám lớn chiến mã, kỵ binh ngã ngựa, chân đứt tay gãy, bị gót sắt chiến mã đạp loạn đi đời nhà ma.
Cánh trái kỵ binh Uy khấu cũng chém đứt dây, cọc gỗ sụp đổ, thiết kỵ như hồng thủy tiến về phía trước.
Trận hình Đường quân mở ra một cái lổ hổng lớn để một bộ phận Kỵ binh Uy khấu xông vào. Sau đó, binh thương nâng cao trường thương đâm từ trái sang phải, kỵ binh Uy khấu phía sau muốn vào trận bị trường thương cản trở, bị mưa tên bắn chết.
Một bộ phận nhỏ kỵ binh Uy khấu xông vào trong trận bị binh thương đâm ngã, cung tiển thủ từ phía sau bắn chết, rất nhanh đã bị tiêu diệt.
Bộ binh Trung quân Uy khấu tập kích, tiến vào phạm vi xạ trình của cung tên, trong lúc nhất thời, giữa không trung là từng đợt mũi tên, song phương đều có binh lính trúng tên té xuống.
Cuối cùng bộ binh trung quân cũng tiếp xúc, thanh âm thuẫn bài thình thịch va chạm mãnh liệt, tiếng rống giết rung trời kèm theo tiếng thiết khí va chạm, thỉnh thoảng có một hai tiếng kêu thê lương thảm.
Vô số binh sĩ tạo thành phương trận bộ binh, người đẩy người, phía trước ngã xuống, phía sau dẫm lên. Chỉ có thể đi tới không thể lại, trong tình huống bình thường muốn mạnh mẽ đột phá chính diện căn bản là chuyện không thể. Chỉ có thể chuyển trận giao cầm, cho đến khi hai cánh trái phải phân ra thắng bại, ngược lại nếu trung quân trùng kích, thế cục chiến trường nhất định sẽ xuất hiện biến hóa.
Hai cánh trái phải Đường quân cũng không có kỵ binh, chỉ bày ra thuần phòng ngự trận hình. Điều này chẳng khác gì hoàn toàn bỏ qua việc chủ động tiến công, quyền chủ động hoàn toàn nắm trong tay Uy khấu.
Hai cánh trái phải Kỵ binh Uy khấu tại đại trận trường thương của Đường quân cùng công kích dày đặc từ cung tiến thủ đến, tuy trả một cái giá rất lớn, nhưng quyền chủ động nắm trong lòng bàn tay. Kỵ binh Uy khấu như nổi điên, thúc dục chiến mã, trùng kích đại trận trường thương.