Phong Lưu

Chương 458 : Trận đánh cuối cùng

Ngày đăng: 03:14 20/04/20




- Cứt chó!



Đường Tiểu Đông hung hăng nhìn chằm chằm nàng, dùng vẻ mặt hung ác cảnh cáo:



- Ngươi dám đụng tới nàng, đừng trách ta trở mặt!



Đôi mắt xinh đẹp của Duẫn Hạ Anh Tử đỏ lên, nước mắt thoáng hiện. Bộ dạng như đang chịu ủy khuất, nàng sâu xa nói:



- Người ta chỉ nói đùa một chút thôi mà.



Quỷ nữ này khiến Đường Tiểu Đông không khỏi nhức đầu, nếu là địch nhân hắn làm thịt nàng cũng còn không nỡ, huống chi song phương đang có quan hệ hợp tác, đôi bên cùng có lợi.



Chỉ là nàng ta dám đánh chủ ý tới Lan Đình, thật sự ghê tởm.



Nhất thời ác khí trong lòng khó tiêu, thân thủ hung hăng xoa nắn trên bộ mông mê người một phen.



- Ừm….



Duẫn Hạ Anh Tử ửng hồng, phát ra thanh âm rên rỉ rung động tâm hồn.



- Đại nhân, đêm rất dài. Anh Tử rất tịch mịch, tối nay có thể đến an ủi Anh Tử một chút hay không?



Duẫn Hạ Anh Tử cúi thấp đầu, mặt ngọc đỏ bừng, mười phần thục nữ. Chỉ bất quá những lời này, hoàn toàn là dâm phụ trắng trợn dụ dỗ



Trong lòng Đường Tiểu Đông giật mình, quả quyết lắc đầu:



- Ngày mai đại chiến, tất phải nghỉ ngơi thật tốt!



Vẻ mặt Duẫn Hạ Anh Tử thất vọng, nhưng ngay sau đó cười nhẹ một tiếng:



- Ý đại nhân là sau đại chiến mới đến hả?
Duẫn Hạ Anh Tử cười nhẹ một tiếng, đôi mắt đẹp đảo một cái, câu hồn đoạt phách.



Lan Đình thì nhăn mặt.



Sao có thể khích lệ binh lính như vậy? Quá ghê tởm quá hạ lư



Oanh! Oanh! Oanh...



Đại pháo thần uy vô địch vẫn đang không ngừng rống giận, Đường quân đã reo hò cường công ba cửa Đông, Tây, Bắc.



Máy ném đá bên trong thành khẩn cấp bắn ra, mưa đá rơi về phía Đường binh đang xung phong, không ít binh lính bị nện trúng thành thịt nát, huyết nhục văng ra.



Trường Kinh thành không có sông đào bảo vệ thành, binh lính mạo hiểm mặc cho trên tường thành bắn mưa tên, đem thang mây dựa vào tường thành, anh dũng leo lên.



Tiễn tháp đẩy lại gần, cung tiến thủ ở phía trên bắn tên áp chế cung tiến thủ Uy khấu.



Tháp lâu được đẩy lại gần tường thành, binh lính reo hò nhảy lên tường thành, giết chóc Uy khấu binh cho đến chết trận té xuống.



Ba cửa Đông, Tây, bắc đều nhận công kích mãnh liệt từ Đường quân, trận địa tường thành thất thủ, Uy khấu chủ soái tự trấn thủ cửa Nam cau chặt lông mày.



Theo lý thì sau khi đánh sập tường thành phía nam, mạnh mẽ công kích đột phá so với trèo thang mây công thành dễ dàng hơn nhiều. Tam môn hẳn là đánh nghi binh mới đúng, trước đây hắn đã dồn toàn bộ chủ lực đến cửa nam chờ đón đánh Đường quân.



Nhưng mà Đường quân dường như không phải là đánh nghi binh, mà là liều mạng cường công. Tây thành báo nguy đầu tiên, thỉnh cầu tăng viện, điều này làm cho hắn mơ hồ.



Rốt cuộc Đường quân muốn làm gì?



Tiếp theo hai cửa Đông, Bắc cũng báo nguy, thỉnh cầu tăng viện, cũng may binh lực trong thành đầy đủ. Hắn chia binh lính ra ra tăng viện ba cửa, còn mình vẫn ngồi trấn thủ cửa nam.



Hắn tin chắc, Đường quân tất lấy cửa Nam làm điểm đột phá, chủ lực đối phương phải đặt ở cửa nam.