Phong Lưu
Chương 80 : Ẩu đả thảm liệt trong xe khiến lão Hoàng cảm thán nghìn vạn
Ngày đăng: 03:08 20/04/20
Vương Liên Hương vừa mới tiến vào trong xe, lập tức bị cánh tay cường tráng tràn đầy lực lượng của Đường Tiểu Đông nắm lấy vòng eo, bỗng nhiên kéo vào lòng.
Vương Liên Hương chỉ kịp phát sinh một tiếng kinh hô, lập tức ngã vào trong lồng ngực dày rộng của hắn.
Khí tức phái bên kia khiến nàng vô cùng ngượng ngùng, khẩn trương, mắt hoa, theo bản năng giãy dụa mãnh liệt.
Có lẽ là bởi vì một ma thủ gần như thô bạo tiến sâu vào trong lòng của nàng, có lẽ là bởi vì vàng tai truyền tới cảm giác ngứa ngáy, toàn thân trong giây lát kịch liệt run rẩy, bởi vì khẩn trương mà căng thẳng, trong thân thể nháy mắt tựa hồ nhận được sự giải thoát nào đó, phát sinh một tiếng kinh hô nho nhỏ, lại giống như tiếng rên rỉ thống khổ khó nhịn.
Từ lúc rất trẻ đã phải thủ tiết, nàng than thở hồng nhan bạc mệnh, đêm dài dằng dặc, loại tịch mịch cô độc này dàn vặt nàng nhiều năm, khiến nàng như muốn phát cuồng.
Hiện tại, loại cảm giác vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này lại để nàng cảm nhận được vô cùng rõ ràng.
Ma thủ tràn ngập thần kỳ kia sờ tới chỗ nào, cộng thêm vành tai, cổ trắng truyền tới từng đợt ngứa ngáy, nàng cảm giác khó có thể hô hấp, toàn thân khó chịu giống như bị lửa thiêu đốt, giãy dụa không ngừng.
Nàng sợ hãi ma thủ kia, lại càng khát vọng ma thủ kia dành cho nàng thêm một bước giải
Muốn chết chính là ma thủ tràn ngập ma lực thần kỳ kia hết lần này tới lần khác lại chậm chạp di chuyển quanh thân thể không chịu tiến thêm, dằn vặt nàng muốn phát cuồng.
Đã nhiều năm không cảm thụ được loại tư vị tuyệt vời dục tiên dục tử này rồi, thân thể của nàng, linh hồn của nàng đều đang run rẩy, vô cùng khát vọng bị bàn tay kia chà đạp vùi dập.
- Người tốt… Cầu ngươi… Không nên dằn vặt người ta như vậy…
Lễ niệm nhiều năm giữ vững tại giờ khắc này đã bị dục vọng vô biên trùng kích tan vỡ, trinh tiết và trầm luân, nàng tình nguyện rơi vào trầm luân địa ngục, cho dù là bị đánh vào mười tám tầng địa ngục a tì.
Nữ nhân, tại thời điểm này đều là miệng không như lòng, càng nói không nên càng cuốn thật chặt, trong lòng ước gì ngươi càng thêm dũng mãnh, đánh lâu không suy.
Ai, nếu như lão Hoàng ta có một nửa sức chiến đấu của vị công tử này thì tốt rồi, đáng tiếc hùng phong không còn, cũng không thể giết đầu cọp cái trong nhà tới mức phải kêu loạn đầu hàng rồi…
Trong khoảng thời gian ngắn, lão Hoàng cảm khái nghìn vạn.
Một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa, cả kinh khiến ngực cất vó chạy nhanh, để lão Hoàng nhắm mắt dưỡng thần giật nảy mình, cuống quýt không chế ngựa.
Ngoại trừ tiếng thở dốc dày đặc, dâm ngữ đã biến mất, địa chấn cũng không còn nữa rồi, khóe miệng lão Hoàng để lộ nụ cười ý vị thâm trường.
Kết thúc rồi sao!
Hắn vung roi ngựa trong tay, điều khiển xe ngựa chạy về phía thành Trường An.
Chỉ trong thời gian không tới nửa nén hương, thành Trường An hùng vĩ cao to đã xuất hiện trong tầm mắt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Hiện tại hắn tinh thần gấp trăm lần, toàn thân tràn ngập ý chí chiến đấu sục sôi, loại nghe kịch đặc sắc kích thích này đã khiến hắn thật lâu chưa kích động như vậy, thậm chí còn kích động hơn so với đêm tân hôn.
Hắn cảm giác chính mình như trẻ lại mười tuổi, còn hùng tâm tráng trí giết đầu cọp cái trong nhà phải kêu loạn đầu hàng.
Đột nhiên, trên mặt hắn lộ ra biểu tình cổ quái gần như sợ hãi.