Phong Lưu Pháp Sư

Chương 101 : Long Nhất tà ác

Ngày đăng: 21:17 19/04/20


 



Dịch giả: hieproto



Biên tập: chudu



hiệu đính: Aficio "Phong Tuyết Thần Điêu? Sao tới giờ thiếp vẫn chưa từng được nghe nói tới nhỉ?" Ngu Phượng tò mò hỏi.



"Đó là song hệ ma thú trong truyền thuyết, sở hữu cả phong hệ ma pháp và thủy hệ ma pháp, tốc độ nhanh như gió cuốn. Nghe nói đến khi trưởng thành thì Phong Tuyết Thần Điêu có thể dễ dàng thi phóng cấm chú cả hai hệ." Lời Long Nhất nói chứa đầy vẻ nghiêm trọng. Hắn không biết chính xác liệu sinh vật trước mắt có phải là Phong Tuyết Thần Điều trưởng thành hay không. Nhưng nó vừa xuất hiện đã tạo nên uy thế hủy thiên diệt địa rồi, có thể khẳng định đối phó với nó không hề dễ dàng chút nào.



"A." Ngu Phượng kinh ngạc bật thốt. Nàng vốn cho rằng bản thân mình bôn ba khắp Thương Lan Đại Lục, cũng coi như biết nhiều hiểu rộng. Vậy mà từ khi ở bên Long Nhất, luôn có những thứ mà nàng chưa bao giờ nhìn thấy hay nghe thấy hoặc những sự tình làm cho nàng phải trợn mắt há hốc mồm. Ví như thuộc tính thể chất ma pháp, ma đấu khí của Long Nhất khiến nàng như đang chìm trong giấc mơ. Còn bao kinh nghiệm hắn kể về chuyến đi hoang mãng thảo nguyên nữa, nàng nghe rồi cả nửa ngày cũng không ngậm miệng lại được. Hôm nay Ngu Phượng mới gặp con thú cưng của Long Nhất là siêu ma thú cấp SS, giờ lại được thấy Phong Tuyết Thần Điêu sở hữu cấm chú cả hai hệ, không hiểu sau này còn có thể gặp cái gì nữa đây ?



Phong Tuyết Thần Điêu đang chạy vòng quanh Cuồng Lôi thú, thỉnh thoảng lại chi chi kêu lên hai tiếng như khiêu khích, điều này làm cho Cuồng Lôi thú không có cách nào gầm lên như sấm được. Tiểu tử này đúng là thông minh lém lỉnh, tránh tuyệt đối việc chính diện tương kháng.



Đột nhiên, Long Nhất thấy chiếc sừng bạc của Cuồng Lôi thú thoáng hiện một tia điện quang. Lập tức, hắn ôm chặt Ngu Phượng phi thân ngược ra đằng sau. Bầu trời mới đây ngập tràn hoa tuyết, trong chớp mắt đã mây đen ùn ùn, tiếng sấm âm vang. Trong mưa tuyết thế này mà gọi được lôi điện chắc cũng chỉ có ma pháp mới có khả năng làm được.



Mây đen càng lúc càng ép xuống, sấm sét đinh tai, điện quang chớp hiện trong mây, uy thế hủy thiên diệt địa. Chỉ giây lát, cả không gian tựa như chấn động, từ trong mây đen hơn mười đạo lôi điện đột nhiên đánh xuống, bao vây lấy Phong Tuyết Thần Điêu vào bên trong.



Phong Tuyết Thần Điêu lộ ra vẻ hoảng sợ, thân hình nhỏ bé hóa thành một đạo bạch quang trong vùng thiểm điện dày đặc. Nhưng Cuồng Lôi thú đích thực đã bị tiểu tử này chọc giận, lại thêm mười đạo lôi điện tiếp tục đánh xuống, thề quyết biến nó thành than.



"Chi chi." Đạo bạch quang hóa thân của Phong Tuyết Thần Điêu đột nhiên khựng lại. Bị một tia lôi điện phách thẳng, nó kêu chi chi hai tiếng thảm thiết rồi ngã lăn ra mặt tuyết. Cuồng Lôi thú đâu dễ dàng bỏ qua một cơ hội như vậy, hàng loạt đạo thiểm điện liên tiếp bổ thẳng xuống Phong Tuyết Thần Điêu.



Ngu Phượng không đành lòng, sợ hãi kêu lên một tiếng. Nàng nghĩ Phong Tuyết Thần Điêu đáng yêu này sẽ chết chắc. Không chỉ có nàng cho rằng như thế, ngay cả Long Nhất cũng đinh ninh như vậy. Bị hơn mười đạo lôi điện bổ trúng thì không ai có thể sống nổi, có lẽ chỉ mình hắn có thể, lúc trước hắn đã từng bị một đạo lôi điện mãnh liệt đánh trúng rồi đẩy sang thế giới này.
Lúc này, lớp lông cháy xém trên người Phong Tuyết Thần Điêu bắt đầu tróc ra, rất nhanh trên người nó hiện ra một lớp lông mới mềm mại trắng như tuyết, ánh mắt ảm đạm đột nhiên biến thành màu xanh biếc, đã cảm nhận được rõ ràng sức mạnh ma lực ba động trên người nó. Nhưng Long Nhất thấy ba động này rất yếu ớt, cường độ dường như yếu hơn đẳng cấp của nó lúc bình thường nhiều.



"Ngu Phượng, nàng dùng ý niệm kêu nó dùng chiêu công kích mạnh nhất đi." Long Nhất vì muốn chứng thực suy đoán vừa xong bèn nói với Ngu Phượng.



Ngu Phượng gật gật đầu, dùng ý niệm phát ra mệnh lệnh đối với Phong Tuyết Thần Điêu.



Phong Tuyết Thần Điêu thanh lam quang mang chợt lóe, một trận cuồng phong mang theo hàn khí buốt giá tạo thành đòn công kích nhắm hướng Long Nhất đánh tới.



Long Nhất trong lòng mắng thầm một tiếng, ai ngờ nhóc con kia lại rắp tâm trả thù như thế. Hắn cũng không né tránh, một chưởng bổ thẳng tới, huy động nội lực toàn thân công kích trở lại. Trận băng hàn kia khí thế là vậy nhưng vừa mới bị Long Nhất bổ trúng đã bay ngược trở lại, tức khắc biến Phong Tuyết Thần Điêu còn đang đắc ý thành một đống băng.



Crắc một tiếng, Phong Tuyết Thần Điêu phá băng thoát ra, nhanh chóng trốn ngay vào trong lòng Ngu Phượng.



"Long Nhất, tại sao lực công kích của nó lại trở nên yếu ớt như vậy?" Ngu Phượng nghi hoặc hỏi, vừa rồi tiểu tử này phát ra hàn băng long quyển phong uy thế cùng cực ra sao, thế nào mà bây giờ chỉ có thế phóng xuất ra cao cấp ma pháp Băng Phong thuật.



"Ta cũng không biết, Cuồng Lôi thú theo ta thấy không hề có biến dị như thế? Chẳng lẽ là vấn đề thuộc chủng loại ?" Long Nhất nhíu mày nói.



"Không sao cả, như vậy thiếp cũng đã hài lòng rồi." Ngu Phượng cười nói, tay nhẹ vuốt ve bộ lông mượt mà đang dần mọc lại của Phong Tuyết Thần Điêu



PHONG LƯU PHÁP SƯ