Phong Lưu Pháp Sư

Chương 227 : Thương Lượng ?

Ngày đăng: 21:19 19/04/20


 



Long Nhất vẻ mặt đau khổ, hắn trong lòng vốn cũng muốn đi gặp, người con gái nọ nghe nói xinh đẹp tựa thiên tiên, hơn nữa đối với chính mình niệm niệm không quên chính là tiểu biểu muội đích. Nam Cung Hương Vân lúc này tìm đến hắn nhất định không có chuyện gì tốt,hắn không muốn đối mặt nàng , trông mặt nàng hắn cảm giác phảng phất hắn như thiếu nợ nàng một ngàn vạn tử tinh tệ vậy.



Nhưng là không muốn thì không muốn, mẫu thân đại nhân đã có lệnh, hai đầu đều không thể khán khinh liễu, đi xem ả đàn bà nọ làm cái gì cũng tốt.



Đi tới đại sảnh, Nam Cung Hương Vân mặc trang phục làm cho Long Nhất chấn động, chỉ thấy tóc nàng trát đầy biện tử nho nhỏ,trên tai lòe lòe trang sức, trên người xuyên đích cũng không hề như lần trước thục nữ quần, mà là một thân hồng hắc tương gian đích kiếm sư trang, vẻ mặt kiệt ngạo không coi ai ra gì, chính một hình dáng thiếu nữ không lương thiện, bất quá, nói thật nha, so sánh với hôm nay mọi người thấy tiểu thư một ngàn lẻ một cách mặc trang phục nhưng thật ra có vẻ thập phần cá tính.



"Yêu, người đã tới a dã nha đầu?" Long Nhất hắc hắc cười tà dị , con mắt không ngừng tại nam tông lữ hương vân ao liếc nhìn thân hình nàng từ trên xuống dưới .



Nam Cung Hương Vân hừ một tiếng trừng mắt nhìn Long Nhất nói: "Ngươi mới là dã hầu tử, không có mao đích dã hầu tử."



"Ta không có mao? Ngươi như thế nào biết? Chẳng lẽ ngươi thừa dịp khi ta tắm nhìn lén qua? Hoặc là lông ngươi rậm rạp như rừng, nếu không ta lưỡng một lần?" Long Nhất hắc hắc trực tiếu, con mắt cũng là mập mờ nhìn chằm chằm phía dưới Nam Cung Hương Vân , ý tứ mập mờ như vậy những kẻ ngu ngốc cũng biết.



Nam Cung Hương Vân tức giận đến phát run cả người, nàng phát hiện tìm đến người kia thật sự là một việc hết sức bực mình, còn chưa nói được hai câu, chính mình đã sắp tức đến bể phổi.



"Ngươi là tử sắc lang, như thế nào không chết đi?" Nam Cung Hương Vân tức giận há miệng mắng to.



"Ta cũng rất muốn đi tìm chết a, đáng tiếc Diêm vương Lão bất tử sợ ta đi xuống sau khi cân hắn sợ ta giành mất chức lão Đại ,như thế nào cũng không chịu thu ta, hắc hắc, hơn nữa ta nếu tử ngươi không phải thành quả phụ sao ?" Long Nhất chính là thích nhìn Nam Cung Hương Vân tức giận, đối với hắn mà nói này cũng là một loại phương thức tiêu khiển không sai.



Nam Cung Hương Vân thầm hít hai hơi không khí. nàng quả thật rất muốn xuất kiếm cắt lấy đầu lưỡi Long Nhất,lại chém hắn thành ngàn mảnh rải trên khắp mặt đất và biển mới dừng lại. Nhưng lúc này cũng chỉ có thể tưởng tượng một chút mà thôi, nàng biết chính mình không phải là đối thủ của hắn.



"Lại đây đấu khẩu với ngươi thật là lãng phí nước miếng của ta, ta hôm nay lại là có việc muốn cùng ngươi thương lượng." Nam Cung Hương Vân cắn răng nghiến lợi nói,nàng đã cực lực tự kiềm chế tâm cảnh của chính mình.




ách, … Long Nhất ngạc nhiên, không có đạo lý a, tiểu nữu này ngày hôm qua còn kháng cự , hôm nay lại đột nhiên cười nói muốn thành thân, âm mưu, tuyệt đối là có âm mưu.



Nam Cung Hương Vân nhìn hình dáng Long Nhất kinh ngạc tựa hồ pha vị đắc ý, nàng cười nói : "bất quá, không lại ta cùng với ngươi thương lượng chính là thành thân sự tình."



"Thành thân sự tình hữu xá hảo thuyết địa, không lẽ chính là cử hành nghi thức tái nhập cả động phòng?" Long Nhất hắc hắc cười nói.



Nam Cung Hương Vân lúc này sắc mặt biến đổi, hé ra lông mày liễu dựng đứng lên, nàng hừ nói đạo: "Hôm nay ta chính là muốn cùng ngươi nói sự tình này, gả cho ngươi có thể, nhưng ta có điều kiện."



Long Nhất cười hắc hắc, nói: "Nói đến chính sự đi."



"Đầu tiên, chúng ta cử hành nghi thức, động phòng ngươi không nên mơ tưởng. Thứ hai, không được can thiệp cuộc sống của đối phương. thứ ba …"



"Chờ một chút ta cảm giác tựa hồ ngươi hơi tự tung tự tác đấy,nghe đây,không lấy chồng thì thôi, nếu lấy ta thì ngươi phải thực hiện mọi nghĩa vụ của thê tử ,nghe rõ chưa?" Long Nhất cắt đứt lời Nam Cung Hương Vân nói, kỳ thật hắn vốn cũng là nghĩ như vậy nhưng nhìn Nam Cung Hương Vân với vẻ mặt như tượng bị bao tuổi rồi ủy khuất, làm ra nhiều tuổi tự hy sinh tuổi trẻ , hắn dù sao trong lòng chính là không thoải mái.



"Ngươi, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý gả cho ngươi sao,này đầu heo a, nếu không phải vì gia tộc, ta đã bỏ chạy từ lâu rồi." Nam Cung Hương Vân tức khí hô .



Long Nhất phiết phiết chủy, nhàn nhạt nói: "Vậy đó là sự tình của ngươi sao,ta bây giờ còn có việc, ngươi tự tiện nha." Nói xong Long Nhất vừa chuyển thân liền đi, kỳ thật nếu Nam Cung Hương Vân hảo hảo thuyết phục nói hắn cũng không có gì dị nghị, vốn hắn đối với nàng tựu không có nam nữ chi tình, cũng không có cái gì hảo cảm.



Tái bút: 2 chương này mình dịch chơi. nếu ae ủng hộ thì mình sẽ dịch tiếp.ngủ cái buồn ngủ quá.ngáp