Phong Lưu Pháp Sư

Chương 23 : MẠC DANH KỲ DIỆU ĐÍCH PHI LỄ

Ngày đăng: 21:15 19/04/20


 



Cấm chú cấp mười một a. Long Nhất tưởng tượng khi một pháp sư tay cầm thần khí pháp trượng vẫy lên không trung, thong thả và nhàn du niệm cấm chú, đất trời bị xô đẩy, thiên địa biến sắc, phương viên trăm dặm trở thành bình địa, cái cảm giác đó thật là sảng khoái a.



Long Nhất quyết định, từ nay về sau, đại ma đạo sư, truyền thuyết về ma thần sẽ là mục tiêu cho tương lai. Nhìn thấy sắc trời vẫn còn tối, Long Nhất không muốn tốn thời gian nên ngồi xuống trong tư thế đả tọa, say mê hấp thụ nguyên tố ma pháp các hệ trong không khí. Long Nhất phát hiện, lôi điện hệ ma pháp nguyên tố là hấp thu nhanh nhất, tốc độ nhanh hơn các hệ khác gấp mấy lần.



Không biết đã qua bao lâu, Long Nhất từ trong nhập định tỉnh lại. Hiện tại đã là ban ngày, ngoài cửa sổ tràn ngập ánh dương quang soi sáng. Long Nhất nhanh chóng nhìn ra ngoài, phát hiện giờ đã là chiều.



Khi Long Nhất đi xuống, phòng lớn dùng phục vụ ăn uống đã sắp tràn đầy không còn chỗ. Long Nhất bắt đầu tìm kiếm một vị trí để ngồi xuống, tùy tiện chọn hai món ăn, tiện hỏi tiểu nhị để xác định xem có phải bản thân mới ngủ một đêm ở đây không, khiến cho gia hỏa này nhìn hắn như kẻ bị bệnh thần kinh.



Long Nhất tịnh không để ý cái nhìn của tiểu nhị, tâm lí hắn hiện tại đang vui sướng, chỉ vì lão thiên đối với hắn không bạc lắm, thiểm điện kích trúng trong lúc trong lúc sắp đánh mất sinh mạng đưa hắn tới một thế giới khác. Tuy nhập vào một nhục thể có tai tiếng là hắc oa, nhưng mà quan trọng nhất là vẫn còn sống. Hiện tại nhìn lại bản thân mình thì Long Nhất đương nhiên rất cao hứng.
Thần tình thiếu nữ cùng độc giác mã đều là mười phần ngạo khí, quả chân là chủ nào tớ nấy. Thiếu nữ hiển nhiên đối với mục quang của chúng nhân đã quen thuộc, không có chút xíu biểu hiện khó chịu hay bực mình nào. Đúng vào lúc thiếu nữ phi thân lên mình ngựa, nàng hốt nhiên cảm giác thấy sự dị dạng nơi ngực mình, như thể có có người dùng tay nắm lấy.



Thiếu nữ run lên, nhãn thần sắc bén lướt qua đám người rồi dừng lại trên mình tên Long Nhất với đôi mắt đang nhìn chòng chọc vào ngọc phong cao tủng của nàng. Trực giác nói cho nàng biết, cảm giác trên thân thể mình là do nam nhân bỉ ổi này gây ra. Thương thay cho Long Nhất, chỉ vì ngây dại nhìn mà trong mắt thiếu nữ đã trở thành bỉ ổi. Thiếu nữ hừ một tiếng, trên người lóe lên đạm lam quang mang, nhãn thần tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Long Nhất, đấu khí của nàng đã đạt đến cảnh giới kiếm sư.



Long Nhất tỉnh lại, nhìn thấy nhãn thần thiếu nữ mang đầy nộ ý, vẫn không biết mình đã đắc tội với nàng, bèn nở một nụ cười biểu thị thiện ý đối với nàng. Nào hay nụ cười đó trong mắt thiếu nữ trở thành dâm tiếu. Thiếu nữ rất muốn dạy cho Long Nhất một bài học, nhưng lại không thể chứng minh cảm giác dị dạng nơi nhũ phong đó là tác phẩm của hắn. Sau đó nàng trừng mắt nhìn Long Nhất một cái rồi lên ngựa, hóa thành một đám mây hồng dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.



Long Nhất sờ sờ mũi, trên mặt hắn có cái cảm giác kì diệu khó nói? Không hiểu vì sao bản thân ngay thẳng vậy mà lại khiến người ghét bỏ. Hắn thực sự quên rằng hắn là tinh thần dị năng giả của tiền thế, có thể sử dụng tinh thần năng lượng tiến hành công kích. Hơn nữa tinh thần lực hiện tại mạnh hơn nhiều so với tiền thế, hắn vừa mới tập trung lực chú ý vào ma pháp ba động trên vùng ngực thiếu nữ, tiềm thức theo đó dùng tinh thần lực điều tra một lượt, khiến cho thiếu nữ ấy liền có cảm giác vùng ngực bị người chạm vào.