Phong Lưu Pháp Sư
Chương 303 : Ân ái cùng Bắc Đường Vũ
Ngày đăng: 21:20 19/04/20
"Tại sao phải từ bỏ à?" Mộ Dung Thục Ngọc hơi động thân, đôi mắt chứa đựng những dao động tình cảm phức tạp một lúc lâu sau mới nhẹ nhàng, khe khẽ thở dài nói:: "Tây môn thiếu gia khéo nói đùa, tình thế sở bách, cho dù như thế nào thì không muốn buông cũng phải chấp nhận sự thật này sao? cho dù có chiêu nào thì cũng chỉ là kéo dài thời gian thôi, cuối cùng kết quả vẫn không thể thay đổi, cho nên hà tất phải tốn thời gian như thế?"
Long Nhất nhìn Mộ Dung Thục Ngọc cười bí hiểm, nói:: "Nàng không thể không biết đại cục của Thương Lan Đại lục, cho dù có thể trì hoãn một ngày thì đối với Ngạo Nguyệt đế quốc mà nói thì cũng có điểm tốt"
Mộ Dung Thục Ngọc rùng mình, không trả lời nhưng trong đầu lại hiện lên cái đêm Mộ Dung Bác đến làm rối loạn cả. Nàng vẫn còn nhớ kỹ lời nói của Mộ Dung Bác lúc ấy: Ngày nay, nếu nói rằng cái có thể thống nhất cả Thương Lan đại lục, không ai hơn Tây môn gia tộc. Nếu muốn sớm chấm dứt chiến tranh chỉ thể mặc cho họ thuận tiện
Lời Mộ Dung Bác khiến Mộ Dung Thục Ngọc từ chối hồi lâu, nhưng cuối cùng cũng quyết định hết sức khó khăn, nhớ lại từ nhỏ đến lớn, nàng được Ngạo nguyệt hoàng đế đối đãi như con gái, trong lòng nàng thấy hối tiếc
"Thục Ngọc công chúa?" Long Nhất thấy Mộ Dung Thục Ngọc lâu không nói nói năng gì, chỉ nhíu đôi mi thanh tú đắm mình vào trong tâm tư, nên không nhịn được gọi một tiếng
"ta muốn một mình yên lặng một chút, tây môn thiếu gia trở lại buổi tiệc đi" Mộ Dung Thục Ngọc nhắm mắt lại nói:, như không muốn để cho Long Nhất nhìn thấy mê võng trong mắt nàng
"nếu vậy, ta đây đi, vô luận như thế nào, cám ơn nàng." Long Nhất cũng không cưỡng cầu, nói xong liền xoay người đi.
………………………,
Bữa tiệc chúc màng cuối cùng cũng kết thúc, màn đêm đã buông xuống, những cơn gió mềm mại, mơn man màn đêm, khiến không gian vừa tĩnh mật lại an tường
Bước trong bóng đêm như thế, Long Nhất ngà ngà hơi men trở về Tây Môn phủ, và một thân ảnh lẻ loi bàn đứng ở trong viện tử, nhìn sàn sàn khê thủy không biết đang suy nghĩ cái gì.
"phu quân, phu quân, nhanh lên thôi." Bắc Đường Vũ mặt đỏ như gấc gắt giọng.
Long Nhất thưởng cho hai cái nhấp rồi ngừng lại cười nói: "Vũ nhi, nàng phải kêu là phu quân, xxx thiếp nhanh lên nữa đi"
Bắc Đường Vũ kêu a một tiếng, vùi đầu vào chăn xấu hổ chống chế: "Bại hoại, chàng sao lại bắt người ta nói,…. Nói kiểu như vậy, sao thiếp nói được" Bắc Đường Vũ a một tiếng, vùi đầu vào vào trong chăn, xấu hổ kháng nghị
"ở đây chẳng có ai, huống hồ ta lại bố trí kết giới cách âm, ai có thể nghe được" Long Nhất thấp giọng nói:, hai tay mân mê toàn bộ những vị trí mẫn cảm trên người Bắc Đường Vũ
Bắc Đường Vũ vẫn rên la không ngừng, Long Nhất vẫn không nhúc nhích làm cho nàng càng thêm khó nhịn, nàng uốn éo một lúc lâu, mớithẹn thùng mở miệng nói:: "phu quân, mau …… mau … không chịu được rồi, đại bại hoại."
Long Nhất đang chờ nghe nhưng lại thấy Bắc Đường Vũ nửa chừng ngừng lại, hắn hắc hắc cười nói: "nói nhanh lên một chút, không nói ta tới ." Long Nhất cầm tiểu huynh đệ chậm rãi rút ra.
"Đừng …… đừng làm thế, người ta còn nói chưa xong mà?" Hai tay nhỏ nhắn của Bắc Đường Vũ sau này vong ra sau ôm lấy mông Long Nhất , ánh mắt kiều mỵ nhìn ngang Long Nhất miệng nói:: "phu quân, mau ……… mau xxxx thiếp đi." nói đến cái từ xxxx thiếp kia, tựa như chẳng nghe thấy được gì.
Đôi khi kiểu này có vẻ ơi thô bỉ nhưng có thể gia tăng khoái cảm, Long Nhất vừa nghe xong từ phía sau kích thích dị thường, ôm lấy eo Bắc Đường Vũ ra sức nhấp nhổm.
Đây là lần đầu tiên, Bắc Đường vũ thấy toàn thân như bay bổng lên mây, dâm thanh uế ngữ tuôn ra không ngừng, lúc này từ một nữ tướng quân lạnh lùng, giờ trở thành một tiểu nữ dâm loạn vô cùng