Phong Lưu Pháp Sư

Chương 309 : Sát nhân

Ngày đăng: 21:20 19/04/20


 



Trên mặt Hàm Yên lộ vẻ phức tạp, mỉm cười nhẹ giọng nói: "chúng ta đã xem thường ngươi."



Long Nhất một mặt tiếp tục hưởng thụ hấp lực từ hạ thể của Hàm Yên, trong lòng không tự chủ được hiện lên một tia sát khí. Hắn bây giờ đã ý thức được việc để cho Hàm Yên biết mình không bị trúng bùa chú là một sai lầm nghiêm trọng. Long Chiến tưởng rằng khống chế được hắn, sẽ xếp đặt bố cục, có thể tưởng tượng được rằng Long Chiến khẳng định coi đây là yếu tố trọng yếu, đến lúc đó hắn sẽ tương kế tựu kế khiến cho Long Chiến ngã ngựa lật thuyền. Nhưng chuyện này nếu bây giờ để Long Chiến biết được, hắn liền có thời gian sắp xếp bố cục lại một lần nữa, nghĩ ra những phương pháp âm hiểm, đối với hắn mà nói thì thập phần bất lợi.



"Ngươi muốn giết ta?" Hàm Yên cũng là xem sắc mặt của hắn, có thể cảm nhận được sát khí trên khuôn mặt Long Nhất.



"Đích xác là ta có ý nghĩ này." Long Nhất tàn nhẫn tới mức đáng sợ, đối với địch nhân hắn tuyệt sẽ không nương tay, cho dù là đàn bà cũng không ngoại lệ.



Hàm Yên hai chân đồng thời kẹp chặt eo Long Nhất, biết Long Nhất một khi đã nói đến thì tất nhiên sẽ làm được. Cảm giác có chút ngớ ngẩn, nam nhân này trong miệng nói muốn giết nàng nhưng lại đang cùng nàng thân mật.



"Mmm… … nếu ta cam đoan không nói chuyện ngươi không có bị hạ chú ra ngoài, ngươi có thể buông tha ta?" Hàm Yên rên rỉ một tiếng, dần dần cảm giác được khoái cảm do Long Nhất mang tới.



"Ngươi cam đoan ta không thể tin được. Ta chỉ biết sự việc này nếu truyền ra, Tây Môn gia tộc chúng ta sẽ phải trả một giá rất lớn." Long Nhất không một chút do dự cự tuyệt.



"vậy là không có biện pháp, ngươi vẫn cứ muốn giết ta. Bất quá ta có thể có một thỉnh cầu?" Hàm Yên than nhẹ một hơi, khóe miệng dường như xuất hiện một sự mỉm cười.



"thỉnh cầu gì?" Long Nhất nhíu mày.




Hàm Yên nghi hoặc nhìn Long Nhất, nàng vừa cảm giác được sát khí nồng đậm trên người hắn, như thế nào đột nhiên lại buông tha nàng. Chẳng lẽ thật sự bị mình mê hoặc? Hàm Yên trong lòng đắc ý thầm nghĩ.



"không giết ngươi, ta tạm thời tin ngươi sẽ không lộ sự tình ra ngoài." Long Nhất thở một hơi dài, kỳ thật hắn tin bóng đen trong cơ thể mình chứ không phải tin Hàm Yên.



"ngươi cần phải nghĩ cho rõ ràng, ta và ngươi trong lúc đó ở hai trận thế đối địch." Hàm Yên cười nói.



"đã nói không giết là không giết, ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì." Long Nhất không chút tức giận nói. Đột nhiên phát hiện tiểu huynh đệ của mình ở lại trong cơ thể Hàm Yên bắt đang từ mệt mỏi bắt đầu trở nên cứng nhắc và nóng như lửa.



"Hì hì, kì thật ngươi muốn giết ta cũng giết không được, không tin? Trừ phi… …Hàm Yên cảm nhận được nội hỏa trong cơ thể, cười quyến rũ nói.



"trừ phi cái gì?" Long Nhất vừa thấy vẻ mặt tự tin của Hàm Yên, bắt đầu có điểm tin tưởng lời nói của bóng đen, nữ nhân này cũng không đơn giản có thể bị hắn giết.



Hàm Yên vòng tay ôm lấy cổ Long Nhất, đôi môi đỏ mọng liếm nhẹ tai hắn, hướng tai hắn thổi một hơi rồi ôn nhu nói: "trừ phi… … ngươi giết ta."



Long Nhất hô hấp nhất thời nhanh hơn, đãng phụ này so với hồ ly tin ngàn năm còn mị hoặc hơn, hắn cắn răng nói: "hôm nay ta sẽ giết ngươi."