Phong Lưu Pháp Sư
Chương 361 : Mỹ Nữ Thổi Tiêu
Ngày đăng: 21:21 19/04/20
Ước chừng khoảng hơn một tuần, nhờ vào thụ yêu che dấu, nhóm người Long Nhất nhanh chóng xuyên qua những phiến lãnh địa dị giới vong linh khác, trong đó không ngờ còn có cốt long, dị giới phi ưng là những dị giới vong linh nằm trên đỉnh Kim tự tháp xếp hạng của dị giới vong linh, những kinh hoàng, nguy hiểm trong đó không từ nào có thể tả được.
Không chỉ Long Nhất 4 người toàn thân đổ mồ hôi,mà cả Thụ yêu vương cũng run rẩy sở hãi, may mà dị giới vong linh này tuy cực kỳ khủng bố nhưng trí tuệ lại có khiếm khuyến, lại nói thụ yêu là sinh vật đặc thù trong dị giói vong linh, bình thường không phải chịu công kich của những dị giới vong linh khác.
Không nói thì không biết, 4 người Long Nhất đúng là rất may mắn,nếu không được thụ yêu bao che, bằng bọn họ muốn vượt qua thật sự gần như không tưởng, không nói tử vong không gian này đối với bọn họ đã có ảnh hưởng, trong lãnh địa cốt long có cả ngàn cốt long có thể làm bọn họ chết một cách nhanh chóng, lúc này xem ra, dùng đầu thì tốt hơn dùng thực lực bản thân nhiều a.
Sau khi dùng thụ yêu làm khiên che dấu, cả đám người Long nhất xuyên qua lãnh địa của dị giới phi ưng, Thụ yêu vương thật sự không nguyện ý tiếp tục tiến tới. Khi Vô Song vấn hỏi tại sao thì hắn đáp phía trước chính là lãnh địa của chúa tể của dị giới vong linh Tam Đầu Ma Long, không những cực kì khủng bố mà còn có trí tuệ cực cao, trò lừa bé xíu của bọn họ có thể lừa những vong linh khác nhưng muốn hí lộng mà làm cho Tam Đầu Ma Long không nghi ngờ thì đúng là tự đâm đầu vào đường chết.
Vừa nghe phía trước là lãnh địa của Tam Đầu Ma Long, Long Nhất lập tức kêu khổ trong lòng, tử vong không gian này đúng là đem tất cả đỉnh phong vong linh của vong linh thế giới tề tụ lại, hắn nắm được triệu hoán vong linh thuật nên đối với Tam Đầu Ma Long cũng có thể nắm được, toàn thân đao thương bất nhập, ma pháp căn bản miễn dịch, tùy tiện phát ra một cổ Tử Vong Long Tức(hơi thở tử vong của rồng) so với cấm chú còn lợi hại hơn ba phần, tính ra tám tên,mười tên pháp thần, kiếm thần đối mặt cũng tuyệt đối không dám đùa, dựa vào bọn họ làm sao có thể xông qua a.
"Long Nhất, xem ra thụ yêu vương nói đúng là thật. Chúng ta thả bọn chúng đi nha." Vô Song chuyển thân hướng Long Nhất nói.
Lúc này Long Nhất cách thụ yêu vương không có lực công kích chỉ hai bước dài, lúc thụ yêu vương kiên trì không chịu đi tiếp thì hắn đã từ từ tiến đến gần thụ yêu vương.
"Thả? Tại sao phải thả?" Long Nhất hắc hắc cười, bàn tay lớn nhanh như điện đem thụ yêu vương từ dưới đất nắm lên.Đem lôi cầu đã chuẩn bị sẵn nhập vào thể nội của thụ yêu vương, sau đó quăng mạnh hắn lên không trung.
"Bùm" một tiếng, điện quang lóe ra, thụ yêu vương kêu chưa kịp kêu một tiếng đã bị nổ thành bụi phấn, một khỏa tinh thể hình trụ phát ra ánh sáng đen phiêu phù trong không trung, bị Long Nhất vươn một tay nắm lấy.
Những thụ yêu còn lại thấy đại vương bị giết, cũng không dám lưu lại, đột nhiên chạy tản ra vô ảnh vô tung.
"Long Nhất.chàng." Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt run người nhìn Long Nhất, trong một lúc không biết nói gì, khác với Vô Song chỉ hỏi,Nạp Lan Như Nguyệt thì còn có biểu tình sợ hãi.
"Đừng nhìn ta như thế.Nghĩ rằng ta tàn nhẫn lắm sao?" Long Nhất thấy biểu tình của Nạp Lan Như Nguyệt, nhẹ giọng nói, khó mà biết được nhiều năm như thế mà Nạp Lan Như Nguyệt vẫn như cũ không hề thay đổi.
"Không…không phải…Thiếp.thiếp nguyện ý." Nạp Lan Như Nguyệt có chút hoảng loạn lập bập nói.
Nạp Lan Như Nguyệt hít sâu hai hơi, quỳ xuống giữa hai chân Long Nhất, kiều đồn trắng bạch cao cao nhổng lên, mà đầu nàng lại từ từ hạ xuống….
Long Nhất sảng khoái rên lên, loại đãi ngộ này thật không phải lúc nào cũng được hưởng thụ, tuy kỹ xảo của Nạp Lan Như Nguyệt không ra gì, nhưng làm cho cảm giác của hắn cảng thêm kích động, lại nghĩ đến thân phận quang minh thánh nữ của nàng, thú huyết lại càng sôi lên.
Long Nhất giang tay vén tóc của Nạp Lan Như Nguyệt qua, như thế có thể thấy rõ hơn, cũng làm cho thị giác của hắn càng thêm tăng lên mãnh liệt.
Gần nửa giờ,khi cơ mặt và lưỡi của Nạp Lan Như Nguyệt đều phát tê, Long Nhất cũng cảm thấy từng trận kích động từ tiểu huynh đệ, tiếp đó nhanh chóng bắt đầu khai pháo.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, hai người lại nằm trên giường lớn.
"Làm nàng ủy khuất rồi." Long Nhất cảm thấy có lỗi với nàng.
Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng Long Nhất lắc lắc nói "Chỉ cần thiếp làm chàng thỏa mãn thì thiếp cũng hạnh phúc, huống chi loại cảm giác đó….thiếp.cảm thấy cũng tốt." Nói xong, Nạp Lan Như Nguyệt vùi đầu vào trong ngực Long Nhất,không dám ngẩng lên nữa.
Long Nhất cười, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve người ngọc trong lòng không nói nhiều nữa, có lẽ bởi vì quá mệt mỏi, Nạp Lan Như Nguyệt nhanh chóng tiến vào trong mộng.
Nạp Lan Như Nguyệt yên ổn nghĩ ngơi, Vô Song thì không cảm thấy tốt như thế, tuy Long Nhất cùng Nạp Lan Như Nguyệt không có chân chính tiêu hồn, nhưng làm nàng cảm thấy cũng không kém gì. Nàng cùng Long Nhất có một loại kinh nghiệm tương tự, loại khoái cảm như thủy triều này vô luận thế nào cũng phải ráng chế trụ, khi nàng không thể chế trụ được nữa, không thể làm gì hơn là để ý thức của chính mình trầm vào sâu trong ý thức hải.
Chính tại lúc này, một thân ánh mở nhạt lại xuất hiện trong ý thức hải của Long Nhất.