Phong Lưu Pháp Sư
Chương 382 : Mập Mờ
Ngày đăng: 21:21 19/04/20
Phượng hoàng gia chủ đang nhìn chằm chằm vào Long Nhất, nước từ mái tóc nàng chảy xuống tí tách, gia thịt hồng nhuận, thoạt nhìn như một thiếu nữ hai mươi tuổi.
Long Nhất xấu hổ cười khan hai tiếng, xác định chính mình không phải sinh ra ảo giác, hắn nói: "Phượng hoàng gia chủ, người như thế nào lại ở chỗ này?"
Phượng hoàng gia chủ ánh mắt hung hăng nhìn Long Nhất, rồi xoay người ra phía cửa phòng. Sầm một tiếng, tiếng cửa phòng đóng lại truyền đến.
Long Nhất cười khổ, sờ sờ cái mũi, xoay người ngồi ở trên ghế, không có tức giận nhìn Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song nói: "Hai người các nàng đến đây, giải thích cho ta cái tai ương mà ta gặp phải này."
"Không liên quan đến ta." Vô Song lạnh lùng nói rồi xoay người vào phòng.
"Phu quân, cũng không liên quan đến ta." Nạp Lan Như Nguyệt ngữ khí cũng giống Vô Song, nói xong liền quay người trở về phòng.
Long Nhất trợn tròn mắt, thân hình phóng tới, từ phía sau ôm lấy Nạp Lan Như Nguyệt rồi tiến vào phòng nàng, ném nàng lên chiếc giường lớn mềm mại.
"Không liên quan đến nàng, hừ?" Long Nhất thổi vào tai Nạp Lan Như Nguyệt nói, ma trảo bao trùm đôi mông nàng mà xoa bóp.
Ánh mắt Long Nhất sáng lên, gật gật đầu, hai bàn tay không ngừng xoa bóp cặp mông của Nạp Lan Nhu Nguyệt, tiểu huynh đệ cọ cọ vào chỗ mềm mại ở giữa hai chân nàng.
"Ta so sánh với bà ta có phải còn kém rất xa?" Nạp Lan Như Nguyệt rụt rè hỏi, địa phương thầm kín nóng bỏng và ẩm ướt, nhưng trong lòng đang tự so đo. Mặc dù nàng đối với vóc dáng của mình thập phần tự tin, nhưng nói về sự thành thục, phong tình thì nàng khẳng định không bằng được Phượng Hoàng gia chủ. Chỉ là trên người nàng có sức sống thanh xuân của thiếu nữ, đặc tính và phong cách cũng mang một sắc thái khác so với sự phong tình.
"Đương nhiên là không phải, ở trong mắt ta nàng hấp dẫn hơn nhiều so với bà ta." Long Nhất cười nói rồi dướn người lên, Nạp Lan Như Nguyệt kêu lên một tiếng rồi lập tức ngồi xuống.
Mà lúc này trong một gian phòng hào hoa, sang trọng ở Phượng Hoàng lữ điếm, Phượng Hoàng gia chủ sắc mặt đỏ hồng đang ngồi trên ghế, trong tay nắm một chén băng thủy, nhưng cho dù như vậy cũng không giảm bớt sự xấu hổ trong thâm tâm mình.
"Xú tiểu tử này, thật sự muốn đá cho hắn hai cước." Phượng Hoàng gia chủ nghiến răng nói, cũng không biết thân thể đã bị hắn nhìn nhiều ít bao nhiêu nữa.
Chỉ có điều tâm tư của phụ nữ đôi khi cũng thật sự khó đoán. Phượng Hoàng gia chủ đang không ngừng chửi rủa Long Nhất trong lòng, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, chỉ thấy thân hình bà chợt lóe lên rồi xuất hiện trong phòng ngủ, trước tấm gương ma pháp. Phản ánh trong gương là một phụ nữ xinh đẹp, phong tình vạn chủng, quyến rũ mê người.
"Cũng không đến nỗi nào." Phượng Hoàng gia chủ lẩm bẩm nói.