Phong Lưu Pháp Sư
Chương 435 : thần bí tiên tử
Ngày đăng: 21:22 19/04/20
"Công tử, là do vị thần bí tiên tử này hiểu lầm thôi. Việc phục vụ thiếu gia hôm nay sẽ hoàn toàn miễn phí. Chuyện này bỏ qua đi ha." Mộc Hàm Yên cười nói với hoa phục công tử.
"Không thể bỏ qua dễ dàng như vậy. Lão tử không phải là người dễ tha thứ …… nhưng nếu là lão bản nương để tại hạ tiếp tục SM giống như vừa rồi thì việc này cũng có thể bỏ qua." Hoa phục công tử mệnh căn chưa bị huỷ hoại, lại bắt đầu động sắc tâm.
Mộc Hàm Yên sắc mặt chợt biến, cười trả lời: " một lần SM nữa à, người đâu, đưa hắn vào hậu viện của ta."
Hoa phục công tử thần sắc vui vẻ, vừa định mở miệng thì bị hai tên võ sỹ thân thể cường tráng mang hắn xuống lầu vào hậu viện, ngang qua các sương phòng khác hắn vẫn nhương nhương đắc ý.
"Lão bản nương, ngươi thật sự ……" Nhân Nhân nhìn Mộc Hàm Yên muốn nói lại thôi.
Mộc Hàm Yên thần bí cười cười. Hai cô gái phía sau nàng cũng có vẻ mặt rất kỳ quái, dường như muốn cười mà không dám cười.
"Nhân Nhân." Long Nhất vừa bước đến vừa gọi.
Nhân Nhân cả người chấn động, lộ thần sắc không dám tin, quay đầu thấy Long Nhất với gương mặt tươi cười quen thuộc không khỏi kinh hãi.
"Long Nhất, ngươi như thế nào lại ở đây?" Nhân Nhân tiến lên hai bước, đột nhiên mặt đỏ bừng cúi đầu xuống. Nhớ kỹ đêm Long Nhất sắp rời Thương Nguyệt thành, nàng đã ngũ say trong lòng Long Nhất. Lúc này gặp lại tình cảnh gợi nhớ lại khiến nàng hơi xấu hổ.
"Nguyên lai các ngươi biết nhau. Vậy không quấy rầy các ngươi nữa." Mộc Hàm Yên cười cười dẫn hai cô gái đi về hướng nội viện.
Hai người gặp lại nhưng không biết nói gì. Long Nhất chỉ cười cười mà Nhân Nhân cũng không biết nên nói gì đưa tay vân vê tà áo.
"Thế nào? Lão bằng hữu gặp lại mà không hỏi han gì sao?" Long Nhất cười hỏi.
Xem ra người phía sau giật dây Nạp Lan Văn sẽ không dễ dàng lộ diện như vậy. Nói không chừng giống như tên quân sư của Long Chiến bình thường đều nấp núp một bên bí mật quan sát.
Uống hai chén rượu, tửu hội tiến dần vào tiết mục nhảy múa. Toàn trường ma pháp đăng đều tối dần lại, ánh sáng lờ mờ, một đôi nam nữ tại cùng một chỗ chỉ khiêu vũ. Trong đó không kể là nhân sỹ ưu nhã, quý phụ, cũng không rõ ai chánh khí trùng trùng hay là kẻ tiểu nhân hèn hạ đều không thấy rõ.
Một màn tựa như một hồi nháo kịch, Long Nhất vừa đứng tại góc phòng, mặc dù uống một chút rượu nhưng dù người khác sanh tới chết mê chết mệt, tâm tình hắn vẫn là lãnh nhãn bàng quan. Có thể là bởi vì kinh nghiệm nhiều, sanh tử ly biệt, chiến tranh sát phạt, hắn đối với cái xã hội thượng lưu này đã không còn kiên nhẫn nữa.
Kết thúc, những ngọn đèn mờ mờ ảo ảo bỗng chốc sáng òa, nam nữ đang ôm nhau dập dìu theo điệu nhạc đều tản ra. Năm ba người tụ thành một nhóm, đều tự hào thi nhau phun nước miếng.
Ngay lúc này, đại sảnh của tửu hội truyền đến một trận dao động. Một người phụ nữ thân mặc lễ phục tử kim bào xuất hiện tại cửa. Nữ tử này mái tóc buộc búi tinh xảo. Ngoại trừ một cây tử tinh phát trâm tựu không có trang sức gì khách. Nhưng loại quý khí này dù vậy cũng không che dấu được. Toàn trường tất cả ánh mắt phụ nữ đều bị nàng áp bức. Loại khí chất nầy không người nào có thể so. Tất cả mọi người đều sợ hãi than.
Long Nhất mắt sáng lên, đây mới là người đàn bà thượng lưu, chỉ bất quá thoạt nhìn có chút quen mắt a.
Nghĩ đi nghĩ lại, phụ nữ xinh đẹp vậy không lý nào lại quên. Long Nhất chau mày trầm tư, hắn cam đoan không hề gặp nàng, nhưng lại có một loại cảm giác quen thuộc kỳ quái.
Long Nhất nhìn bốn phía, phát hiện tất cả mọi người trong sảnh đã bị nữ tử này chấn nhiếp. Từ trong ánh mắt bọn họ có thể thấy được tựa hồ mọi người đều chưa hề gặp nàng.
Nạp Lan Văn vẻ mặt cung kính nghênh đón. Hắn với nhan sắc của nữ tử này lẽ ra phải lộ vẻ dâm tà đàng này lại hết mực cung kính. Điều này làm cho Long Nhất kỳ lạ không thôi, trong lòng mơ hồ đoán được một chút.
"Nhanh mọi người ta giới thiệu một chút. Vị này là thần bí tiên tử, là người mà bổn hoàng tử vô cùng tôn kính." Nạp Lan Văn lớn tiếng giới thiệu.
Long Nhất lắc đầu, thần bí tiên tử? Đây chỉ là một cái danh xưng, ngay cả tên hay lai lịch cũng không giới thiệu. Hơn nữa Nạp Lan Văn dùng hai chữ tôn kính, nhìn hắn vẻ mặt không giống đang làm bộ, thật là vô cùng kỳ quái còn nếu không vậy thì đây là….