Phong Lưu Pháp Sư

Chương 457 : Kim liệp nhân tửu ba

Ngày đăng: 21:22 19/04/20


 



Sáng sớm, không khí rất trong lành, nhiều giọt sương vẫn còn đọng lại trên lá làm say đắm lòng người.



Một âm thanh vang nhẹ, cửa mật thất ma pháp môn mở ra hai bên, lam phát mỹ phụ bước ra ngoài, sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt.



"Vào lúc quan trọng cuối cùng, khi mà sắp thành công thì lại thất bại, thật là giận." Mỹ phụ đi tới đại sảnh, trong lòng thầm hận. Rốt cuộc là ai tại thời khắc mấu chốt lại chen ngang vào. Vốn có thể khống chế được lão bà nương Thủy Linh Lung nọ, nhưng hiện tại … …



"Diệp Nhân, tối qua ngươi như thế nào lại ở tại mật thất một đêm vậy? sắc mặt sao lại kém như vậy, đã xảy ra chuyện gì?" Hắc Ám giáo hoàng nhìn thấy vẻ mặt thê tử nhăn nhó như vậy, không khỏi bước tới, nghi hoặc hỏi.



Ánh mắt mỹ phụ chợt lóe lên, biểu tình trên mặt thu liễm lại, đứng lên xoay người nói: "phu quân, ta không có việc gì, chỉ là tối qua tham ngộ hắc ám thần bài, thế nhưng lại không có một chút tiển triển nào, chính vì vậy nên thấy không thoải mái trong lòng.



Hắc Ám giáo hoàng ôm chặt lấy vai mỹ phụ, than vãn: "Diệp Nhân, không tìm thấy bí mật của hắc ám thần bài cũng không sao, quan trọng nhất chính là thân thể ngươi không thể suy sụp."



Vẻ mặt mỹ phụ cảm động, nép vào trong lòng Hắc Ám giáo hoàng, một đôi lão phu thê cứ như vậy lặng lẽ đứng ôm nhau ở tiểu viện.



Được rồi phu quân, người không phải nói tiểu tử Tây Môn Vũ nọ đã có được Lôi Thần truyền thừa? nói không chừng hắn đã nắm giữ phương pháp mở thần bài, không bằng chúng ta bắt hắn tới đây." Một lúc lâu sau mỹ phụ đột nhiên nói.



Hắc Ám giáo hoàng nói luôn: "nhưng mà thực lực tiểu tử nọ cao thâm mạt trắc, lại còn xảo trá, muốn bắn hắn rất khó khăn.



"Phu quân, người như thế nào lại ngốc thế? Tây Môn Vũ mặc dù lợi hại, nhưng giáo hội chúng ta lại có thánh nữ Lãnh U U cùng với Linh nhi. Hai nha đầu nọ có quan hệ vô cùng đặc biệt với hắn, chẳng lẽ chúng ta không biết dụ rắn rời khỏi hang?" Mỹ phụ dựa vào lòng Hắc Ám giáo hoàng, nhẹ giọng nói, vẻ mặt lạnh lùng, u ám.
"Ồ… …" Long Nhất đột nhiên có hứng thú, không thể tưởng tượng được A Nặc cùng A Pháp Nhĩ lại có đầu óc nghĩ ra như vậy. Mặc dù có tầng lớp kính ngăn cách nhưng có thể cảm giác được cấp bậc khác nhau.



"Lão bản các ngươi ở trong?" Long Nhất mỉm cười hỏi.



"Công tử là … …" Thiếu nữ đánh giá Long Nhất, nàng hiển nhiên không phải người dân Thương Nguyệt thành, tịnh không biết được Long Nhất, nhưng nàng cũng có nhãn quang nhìn người, bằng không cũng sẽ không được an bài ở chỗ này tiếp đãi. Từ khí chất quý phái trên người Long Nhất, nàng biết Long Nhất không phải thường dân hoặc xuất thân từ gia đình quý tộc.



"Thiếu gia, người đã đến rồi." Một tiếng hô kích động truyền đến. A Nặc xuất hiện trước mắt Long Nhất, hắn sùng bái nhìn Long Nhất, trong tâm trí của hắn, hắn vĩnh viễn không thể quên đuợc tại Hoang mãng thảo nguyên Long Nhất đã đối kháng với siêu cấp ma thú SSS Điệp huyết kim chuẩn, hắn cả đời này kính trọng.



"A Nặc, đã lâu không thấy, kinh doanh thật tốt." Long Nhất mỉm cười vỗ vai A Nặc.



"Cám ơn thiếu gia đã khích lệ, ta chắc chắn kinh doanh tốt." A Nặc hưng phấn, có được sự tán thưởng của Long Nhất là một vinh quang đối với hắn.



Thiếu nữ tiếp đãi Long Nhất khiếp sợ nhìn cảnh này, cảm thấy choáng váng. A Nặc, một trong những người sáng lập Kim liệp nhân công hội lại khiêm nhường như thế, gọi người trẻ tuổi này là thiếu gia. Nghĩ lại hắn mới chính là đại lão bản ở phía sau của Kim liệp nhân công hội, còn A Nặc cùng A Pháp Nhĩ chỉ là kẻ dưới tay hắn mà thôi.



"Thiếu gia, chúng ta vào bên trong nói chuyện." A Nặc dẫn Long Nhất đi vào bên trong, không quên quay đầu lạnh lùng nhìn thiếu nữ, đưa mắt cảnh cáo nàng tốt nhất nên kín miệng.



Cách đó không, trong một góc sáng, Mộc Hàm Yên nâng chiếc chén thủy tinh trong tay lên, lẩm bẩm nói: "Oan gia, ngươi còn có bao nhiêu vũ khí bí mật chưa dùng đến? hãy để ta cố đợi coi."