Phong Lưu Pháp Sư
Chương 540 : Đối sách của Long Nhất
Ngày đăng: 21:24 19/04/20
Trong mật thất của Hồng Ôi Thúy Lâu, Long Nhất chắp tay nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ quân sự trên tường. Thuý Nương lẳng lặng đứng phía sau hắn .
"Phái ra hai tổ, một tổ đi Quang Minh Thành trước, một tổ từ sơn đạo đi xuyên qua Quang Minh Thành bắt liên lạc cùng với Bắc Đường Vũ." Long Nhất vừa nói vừa xoay người, bàn tay cầm hai cái ống trúc được niêm phong.
Ống trúc đưa đi Quang Minh Thành có màu vàng ma pháp ấn ký, cái đem đến cho Bắc Đường Vũ lại là màu đỏ. Màu vàng đại biểu khẩn cấp. Màu đỏ tắc đại biểu cấp tốc. Vận dụng tất cả biện pháp truyền tin nhanh nhất.
……
Long Nhất chờ cho Âu Nhã Lạp dẫn Sa Mạn và Thuỷ Tinh đi tây bộ biên cảnh xong liền mang theo Mộ Dung Thục Ngọc trở về Tây Môn phủ.
"Nhị thiếu gia, người thật sự đã về. Gia chủ phân phó nếu ngươi về nhà lập tức đến thư phòng." quản gia của Tây Môn phủ thấy Long Nhất tức thì quýnh lên, vội vã nói.
Long Nhất sai người thay hắn đưa Mộ Dung Thục Ngọc đi dạo, liền đi tới thư phòng Tây Môn phủ, nhưng lại phát hiện bên ngoài thư phòng có ba tầng thủ bị sâm nghiêm, lại có cả kết giới cường hãn.
Long Nhất xuyên qua tầng tầng hộ vệ. ngón tay hướng kết giới bắn đạn, cửa thư phòng lập tức mở ra. Thấy Long Nhất, Tây Môn Nộ liền triệt khứ kết giới để cho hắn tiến tới.
"A, nhạc phụ, ngoại công, các ngươi cũng ở đây sao." Vừa vào cửa, Long Nhất liền thấy đang ngồi ở vị trí thượng bối là Nam Cung Trường Phong cùng với Đông Phương Khải Minh, tam trong tứ đại thế gia tề tụ nghĩ kế sách đối phó Long Chiến.
"Ngươi không phải đối phó với nữ tử rất giỏi sao? Sao lại để Khả Hinh như vậy?" Đông Phương Khải Minh cười mắng.
"Cái này gọi là núi cao còn có núi cao hơn. Hiền tế, nhưng mà ngươi thu tâm rồi, đừng lạnh nhạt với Hương Vân nhà ta." Nam Cung Trường Phong cười nói.
"Cháu nói xong rồi, mọi người chậm rãi nói chuyện, cháu ra trước." Long Nhất co chân chạy biến ra ngoài, một hơi lẻn ra hoa viên. Trên mặt vẻ mặt chậm rãi ngưng kết, tâm bắt đầu cảm giác trận trận thống khổ, biểu muội si tình kia đem đến trong long hắn vĩnh viễn đau xót và tiếc nuối.
Đột nhiên một trận khí tức ôn nhu vây quanh Long Nhất, như bàn tay tình nhân nhẹ nhàng xoa dịu tâm tự của Long Nhất.
Long Nhất trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Loại cảm giác này như thế nào quen thuộc như vậy, tựa hồ như thứ cảm giác trong gian thạch thất đại giáo đường tại Quang Minh Thành, tuy nhiên khi đó còn tưởng ảo giác.
Long Nhất vừa nhấc đầu nhìn phía bốn phía, phát hiện ngoại trừ băng tuyết và gió lạnh rốt cuộc không có bất cứ thứ gì. Xa xa có đám hộ vệ ngoài sang hoặc trong bóng tối. Nhưng cái loại cảm giác này tuyệt không đến từ bọn họ. Nhưng vừa rồi quanh hắn không có bất kì ai……
Tánh mạng? Long Nhất thì thào nhìn vào Huyết Sắc Khô Lâu trong long bàn tay. bên trong còn có Tiểu Ba, Hỏa Kỳ Lân, Cuồng Lôi Thú, còn có Long Nhị. nếu là bọn chúng thì sao hắn không có cảm giác gì a. Bên trong oán linh cương thi …… bị hắn thu phục.
"Chẳng lẻ là nàng ……" Long Nhất ý thức vừa động, một người, cái một số gần như trong suốt thiên hạ xuất hiện tại hắn trước mặt.