Phong Lưu Pháp Sư

Chương 578 : Cấm địa thí thần trận

Ngày đăng: 21:24 19/04/20


 



Thời gian luôn lơ đãng trôi về phía trước, cuộc sống thay đổi, bỗng nhiên quay đầu lại đã thấy trải qua biết bao thương hải tang điền.



"Cũng lại là ban đêm." Long Nhất nhìn bầu trời đêm, chẳng biết vì sao có chút cảm khái, quá khứ đã qua, tương lai chưa đến nên cũng không thể biết được. Cuộc sống con người trôi qua như ánh hào quang của những vì sao nhỏ bé trên bầu trời.



"Màn đêm rất đẹp." Lưu Ly không biết có phải là hiểu được tâm tình của Long Nhất hay không mà đột ngột nói tiếp một câu.



Long Nhất hơi nghiêng đầu giật mình, đột nhiên tự cười giễu bản thân, đưa tay ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Lưu Ly. Màn đêm đích xác rất đẹp. Như vậy không phải đã đủ sao?



"Hai người các ngươi biểu lộ tình cảm lúc khác không được sao? Chúng ta phải lập



tức xuất phát." Mễ Đế Nhĩ ở phía sau lẩm bẩm. Bọn họ phải tới long tộc cấm địa. Thần kinh của nàng từ hôm qua tới bây giờ đã rất căng thẳng, trong lòng khẩn trương muốn chết, tựa hồ một chút cảm giác cũng không có. Sắp xuất phát hắn còn có tâm tình ôm ấp trước mặt nàng, không phải cố tình kích thích nàng sao?



"không phải còn chưa có xuất phát sao?" Ngươi đang ghen tị. Muốn ta tới ôm một cái an ủi khỏi cô đơn trong tâm linh chứ." Long Nhất quay đầu, cười hắc hắc nói.



"Có đôi khi ta thật hy vọng là ngươi bị câm… …" Mễ Đế Nhĩ trừng mắt nhìn Long Nhất, phẫn nộ nói.



"Có đôi khi ta thật hy vọng ngươi có thể có nam nhân." Long Nhất nhún vai, cười nói.



"Ngươi… …người có ý gì?" Khuôn mặt Mễ Đế Nhĩ nóng lên, vội hỏi.




"Làm điều xấu không thể sống. Cho dù Long vương có trách tội, chúng ta cũng phải khởi động Thí thần trận. Tội nhân chịu thần phạt không thể thoát." Phỉ Lực trưởng lão nói.



Vài vị trưởng lão còn lại trầm ngâm trong chốc lát rồi đều gật đầu đồng ý.



Bảy vị trưởng lão nhanh như tia chớp bay lên, nhằm hướng long tộc cấm điạ phóng tới. Khi bọn họ hạ xuống thì khe hở ở vách đá kia đã đóng lại, còn tám lỗ khảm long vương ấn cùng trưởng lão ấn đã biến mất.



Bảy vị trưởng lão đứng ở bảy phương hướng, bắt đầu niệm chú ngữ long tộc. Vô số đạo kim mang bắt đầu luân chuyển giữa không trung, tạo thành một ma pháp phù văn kỳ lạ.



Khi ma pháp phù văn hợp lại thành một ma pháp trận lập thể, cả long tộc cấm địa rung chuyển một trận.



Thí thần trận bắt đầu khởi động, bảy đại trưởng lão thu công lại, nhìn sương mù dầy đặc bắt đầu dâng tràn trên bầu trời. Trông rất khác nhau.



Tên là Thí thần trận, uy lực tất nhiên phải vô cùng lớn, cùng Khốn thần trận nổi danh hai đại ma pháp trận uy lực tuyệt luân. Một khi khởi động, ngay cả thần cũng không thể trốn thoát khỏi uy lực trận pháp.



Trong bảo quật của mình, Long vương đang tập trung toàn bộ tinh thần bế quan tu luyện bỗng nhiên mở hai mắt to như chuông đồng ra. Trong mắt lóe lên hào quang, lẩm bẩm nói: "Thí thần trận uy lực tuyệt luân, nhưng có tiểu tử kia thì không có vấn đề gì. Chỉ cần vượt qua Thí thần trận, đến lức đó cho dù có thả Tát Liên Á cùng Phạm Đế thì mấy lão già kia cũng không thể nói gì được."



Lúc này tại Long tộc cấm địa, mọi người vừa mới ra khỏi khe hở trên vách đá, còn chưa kịp dò xét bốn phía liền thấy đất rung núi chuyển, tựa hồ thiên địa đều vỡ ra, trên không trung có uy áp khổng lồ khiến cho mọi người khó thở. Vô số âm thanh bén nhọn chói tai từ xa tới gần khiến cho lục phủ ngũ tạng như muốn trào lên.