Phong Lưu Pháp Sư
Chương 612 : Minh Ma Đại Tướng
Ngày đăng: 21:25 19/04/20
Tạp Nhĩ chỉ cảm thấy toàn thân đông cứng. Khí tức âm hàn của tử vong trong sát na khiến hắn như ở chín tầng u minh, trong nháy mắt tưởng rằng mình đã là một tử thi.
"Oanh" một tiếng, một ngân sắc cự chùy thật lớn mang theo điện quang chói mắt đánh văng một kích ra ngoài. Tạp Nhĩ từ tay tử thần trở về toàn thân vô lực ngã gục tại chỗ, nuốt từng ngụm khí, từ đầu đến chân đều phát run lên, cảm giác như vừa từ cõi chết trở về.
Lúc này Long Nhất cùng Ma Thi đang đại chiến với nhau. Ngân tử sắc cùng hắc sắc quấn lấy nhau dây dưa không dứt, đại thụ cùng cây cỏ xung quang gặp phải hai cỗ khí bàng đại đều thành bụi phấn, đất đá bên ngoài bị cuốn bay trông như một vùng lốc xoáy.
Long Nhất vũ động lôi thần cự chùy, cảm thụ lực lượng mênh mông trong nội thể. Trong lòng giờ không như trước kia làm cho hắn thật sảng khoái, những nỗi bực dọc cũng theo đó mà tuôn ra. Ma Thi này lực công kích cơ bản với hắn không cùng một đẳng cấp, nhưng lực phỏng thủ biến thái lại làm cho Long Nhất phải chấn kinh. Dưới sự công kích của hắn, Ma Thi tuy có chút chật vật nhưng vẫn ngang nhiên khiêu khích.
Long Nhất biến thành ngân tử sắc với đôi mắt điện quang lưu động. Trong nháy mắt Ma Thi đánh xuống. Nếu không còn mặc nổi Lôi Thần Sáo Trang thì kẻ thua chính là Long Nhất chứ không ai. Đồng thời hắn cũng hiểu được Ma Thi này cùng thần bài chắc chắn có điểm mấu chốt.
"Mấy tên gia hỏa các ngươi, ra đây nhanh." Long Nhất kêu to một tiếng. Trong hắc ám thứ nguyên không gian, Cuồng Lôi Thú, Tiểu Hổ Tiểu Tam cùng với Long Nhị còn có Lục Dực Thiên Sứ cốt giá tử theo lệnh triệu hoán mà đi ra.
Toàn thân ngân tử lông mao - Cuồng Lôi Thú, Tuyết bạch uy mãnh - Tiểu Tam, hắc cốt khải giáp cùng huyến sắc liêm đao - Long Nhị, thẩm phán chi mâu - Lục Dực Thiên Sứ. Hơn nữa còn có lưỡng Hỏa Kỳ Lân, có một vòng vây siêu việt như vậy, Long Nhất thuận thế đi ra một bên.
Long Nhất thu hồi Lôi Thần Sáo Trang, vỗ vỗ lên khuôn mặt thất thần của Tạp Nhĩ.
"Long Nhất, chúng nó…" Tạp Nhĩ lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này, đầu óc nhất thời không sao tiêu thụ nổi. Trong thời gian ngắn mà có quá nhiều thứ phát sinh khiến hắn đến nói cũng không xong.
"Tạp Nhĩ, ta xem ngươi như bằng hữu, mong ngươi không làm ta thất vọng." Long Nhất cười nói, mặc dù biết rằng hôm nay Tạp Nhĩ đã phát hiện thực lực của hắn, không thể có được đúng nghĩa bằng hữu huynh đệ. Có lẽ trừ Man Ngưu, Long Nhất biết vô luận chính mình biến thành thế nào đi chăng nữa, trong lòng Man Ngưu cũng vẫn có suy nghĩ đơn giản xem hắn là đại ca, không vì thực lực hay địa vị của hắn mà thay đổi. Có câu hữu sở đắc liền hữu sở thất (có được thì cũng sẽ mất được), cao thủ thường cô độc, quả thật không phải vọng ngữ.
Tạp Nhĩ trầm mặc một chốc rồi gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi.
Long Nhất cười cười không nói gì. Hắn nắm chặt trung thần bài, nhớ lại cảm giác quỷ dị tại thánh linh sa tộc, không hiểu sao trong lòng có chút bất an.
Lúc này Tiểu Ba chạy đến vị quang minh hệ thần cấp trước mặt, ngửi ngửi, đồng tử chợt lóe, quang minh lực từ cốt giá bị Tiểu Ba hút vào. Điểm này cũng giống như Long Nhị, chỉ cần có thức ăn hoặc thứ để hấp thu thì tuyệt đối không tha.
Long Nhất lắc đầu, dù sao cũng đã chết rồi, còn sót lại lực lượng trong cơ thể mà bỏ đi thật lãng phí, chi bằng đế Tiểu Tam hút vào còn có điểm hữu dụng.
Mai táng tên thần cấp này ở đây, tùy tiện lập một cái bia, coi như bày tỏ một chút ơn nghĩa.
Các thần thú đột nhiên hống to lên. Từ chỗ của Long Nhất và Tạp Nhĩ lan ra càng lúc càng xa, nham thổ giao nhau, phía trước là vô tận những cơn sóng nước, xuất hiện một đám quái vật thân dài mấy thước, bọn quái điểu có da thịt hỏa hồng này bay thành vòng tròn giữa không trung, trông giống như những sát thủ trên mặt nước.
"Địa hạ hải?" Long Nhất ngửi được vị mặn của biển, kinh ngạc.