Phong Lưu Pháp Sư

Chương 632 : Mỹ nhân nặng tình

Ngày đăng: 21:25 19/04/20


 



Long Nhất không có tiếp tục lằng nhằng về cái vấn đề này với Hải Hoàng, chỉ là hơi động chạm đến Hải Hoàng một tí, để cho ông ta nghi thần nghi quỷ một phen.



Bọn họ mật nghị về các chi tiết của cuộc tập kích, tử tế suy nghĩ hết lần này tới lần khác, nói chung là tất cả đều đã định rồi, tiếp sau đây là tập hợp toàn bộ lực lượng để đánh một quả hữu hiệu.



"Long Nhất, xem ra ngươi quay về Thương Lan đại lục một chuyến mang toàn bộ cao thủ bên đó qua đây, ngươi cũng biết sau khi Thiên Ma vương phá bỏ được phong ấn sẽ sinh ra hậu quả gì." Hải Hoàng vẻ mặt nghiêm túc nói.



"Đó là tất nhiên, cũng hi vọng khi hạo kiếp giáng xuống thế giới, bệ hạn vạ lận không thể tàng tư đó." Long Nhất không mềm không cứng cãi lại Hải Hoàng một câu.



Long Nhất ra khỏi Hải Hoàng cung, những con phố xưa vì hải tộc đại hội mà chật ních đã rộng rãi hơn không ít, không cũng náo nhiệt như xưa. Có thể nói cục thể hải tộc là rút giây động rừng. Thế lực của phe Hải Hoàng và tam đại thế lực tại hải tộc đều có không ít, song phương đều tự bày binh bố trận, đại hội hải tộc tự nhiên là sớm xuất hiện trạng thái hành quân lặng lẽ rồi.



Long Nhất vốn muốn tới Mễ Lạc xem Bích Phỉ và Tiểu Mễ một chút, nhưng vừa nghĩ tới tình trạng hôm nay liền bỏ đi, hắn vội chạy tới ma pháp phân trận ở cái mỏ bỏ hoang ngoài thành, một lần nữa truyền tống vào trong thể nội của Lục thiên ô tặc bị phong ấn trong Hải Để sâm lâm, sau đó cẩn thận tìm đường quay về lúc đến, xuyên qua cánh cửa không gian về tới thông đạo, thay bộ giáp của trọng khải vệ sĩ rồi ra khỏi kết giới cảm ứng ở động khẩu, liền nhìn thấy Thiết Sa đang canh ở cửa động như trút được gánh nặng thở phào một hơi.



Mà Long Nhất sở dị quay lại cứ điểm dưới lòng đất ở nơi Thánh Linh, tất nhiên là có việc cần phân phó cho Thiết Sa và Kim Sa, nhưng lại cứ quên chỗ Thiết Sa xây ma pháp trận. Mà nếu không phải là dùng Bạch Vũ từ Hải Hoàng đà trở hắn tới nơi Thánh Linh, thời gian tìm kiếm cũng phí rất nhiều. Cho nên mới từ đường cũ trong thể nội Lục thiên ô tặc mà quay lại.



"Thiết Sa, sa vệ của ngươi đều phải quản tốt cho ta, nếu không có nắm chắc khống chế được thì cứ giết tận sát tuyệt." Quay về chỗ ở của Thiết xa, Long Nhất híp mắt phân phó.



"Bẩm chủ nhân, sa vệ thủ tại nơi đây đều là thân tín của thuộc hạ, cho dù thuộc hạ bắt chúng tự sát cũng không có tên nào nhíu mày." Thiết Sa tự tin nói.



"Thế thì tốt." Long Nhất cười ha ha, hai tròng mắt lấp lóe sát khí. Đã lâu không có cảm giác xúc động như thế này rồi.



"Chủ nhân, Hải Để công chúa cần phải xử lý thế nào?" Thiết Sa chỉ vào Mã Toa đang bỉ cách ly bởi kết giới nói.




Đột nhiên, Vô Song che ngực mình, khuôn mặt lãnh đạm giống như sống lại mà bay bổng, trong mắt lóe lên thấn thái kích động.



Cho dù thế gian này có nước cạn đá mòn, thế sự xoay vần, tim của thiếp cũng chỉ vì đập vì chàng mà thôi.



"Long Nhất." Vô Song hóa thành một làn khói phi vào trong màn mưa, tìm theo cái cảm ứng kỳ lạ kia, sà vào trong lòng của bóng người vừa mới từ từ ngưng kết lại.



"Thình thịch" " thình thịch" ngực hai người áp sát vào nhau, giống như có thứ gì đó làm cho hai trái tim của hai người sát lại với nhau, đối với Vô Song mà nói, tiếng tim đập hai người như một này, chính là tính mạng của nàng, là tình yêu mà nàng mong chờ đã ngàn năm.



Long Nhất ôm lấy Vô Song, dịu dàng hôn lên mái tóc nàng, mắt vọng hướng tỷ muội Mộc Hàm Yên và Mộc Tinh Tinh đang đứng trong đình.



Đối với Mộc Hàm Yên, Long NHất cảm thấy mắc nợ rất nhiều, tình yêu nàng dành cho hắn không hề kém tình yêu hắn dành cho những người khác, nàng trao thân cho mình, trao cả Bạch Vũ cho mình, đến cả Phong thần ấn ký cũng trao cho mình, thậm chí thiếu chút nữa đến cả tính mạng cũng trao cho mình.



Mỹ nhân nặng tình, có một tuyệt sắc hồng nhan như vậy, Long Nhất rất tự hào, rất thỏa mãn, chỉ là hắn thì chỉ có một, mỹ nhân thì lại nhiều, có lúc cũng khó tránh khỏi không thể quan tấm hết được, luôn luôn cảm thấy rât là áy náy.



Rất lâu sau, Vô Song từ trong ngực Long Nhất ngẩng đầu lên, tách người ra. Đối với nàng mà nói, có Long Nhất bên cạnh, chỉ cần cảm thấy được nhịp tim chung tiết tấu với tình lang, nàng đã cảm thấy đủ lắm rồi.



Mộc Hàm Yên hướng Long Nhất nở một nụ cười ngập tràn mị ý.



"Tiểu nữ tham kiến thái tử điện hạ." Mộc Hàm Yên hành lễ như một tiểu nữ, khóe miệng nhích lên vừa một góc độ vô cùng dụ người, tựa hồ như đã quay trở về với cuộc tình ái muỗi giữa hai người lúc trước, thời khắc này, nàng không còn nghĩ thế nào mới có thể nhờ Long Nhất tới Thanh Phong đế quốc trợ lực, nàng chỉ muốn tìm lại cảm giác lúc xưa, mặc dù chỉ là ngắn ngủi như vậy.