Phong Lưu Pháp Sư

Chương 645 : Man nhân tộc đại vu

Ngày đăng: 21:25 19/04/20


 



Có những lời này của Mặc Vận, thần thụ tại thánh địa man nhân tộc cùng tên thổ thần tham ăn chắc chắn có quan hệ.



Long Nhất bái biệt thụ nhân tộc, triệu hoán bạch vũ, cùng Tiểu Y bay về phía phương hương hình nguyên.



Đến phương hương bình nguyên, Long Nhất mới phát hiện phương hương hình nguyên cũng không nhiều hương hoa như tưởng tượng. Tuy nhiên về vẻ bình thản lại vô ngần, liếc mắt chỉ là một vẻ hoang vu. Chỉ có thưa thớt những bụi cỏ điêu tàn trên nền đất cát, so với hoang mãng thảo nguyên còn muốn hoang lương hơn nhiều.



"Phương hương bình nguyên, danh không như thật a." Tiểu Y khẽ cười nói.



"Có lẽ lúc trước phương hương hình nguyên cũng không như thế này." Long Nhất nói, mảnh đất này có thể khác nhiều so với mấy chục vạn năm trước, thiên biến đã khiến phương hương hình nguyên trở thành như ngày hôm nay.



Tiểu Y cười nhẹ, cảm giác được Long Nhất cảm khái, thiếu gia tựa hồ có hình dáng rất từng trải a.



"Man nhân tộc lãnh địa tại tây nam phương hướng, chúng ta mau tới đó." Long Nhất cười nói. Sống tới hai cái mạng, ai có thể trải nhiều hơn hắn đây!



Lúc này mặt trời đang xuống dần, ánh nắng chiều như hỏa diễm thiêu đốt nơi chân trời, từ từ di động, như thể thiêu đốt cả không gian, vô cùng huyền ảo.



Một con bạch hạc giương cánh, cùng với lưỡng nhân bên trên, bị hỏa diễm chiều hôm nuốt mất, vô ảnh vô tung.



----



Hắc nhật bao phủ thiên ma đại điện, tản mát ra một loại khí tức trầm ngưng áp lực vô cùng khủng bố. Một lão nha phù điêu cao trăm thước khắc đầy hung thần ác sát, đỉnh cao chạm mây.



"Lệ huyết tướng quân, mau mau đưa chìa khóa không gian chi môn cho ta, bằng không đừng trách ta không khách khí." Một thiếu nữ thân mặc hắc tinh khải giáp, tóc dài hạt sắc ngang vai, ngũ quan tinh trí cực điểm, làn da mềm mại như trong suốt, đôi mắt mang theo ẩn ẩn huyết sắc quang mang, một đôi ngọc thủ xinh đẹp mà yêu dị, thon dài tuyết bạch. Cùng hắc sắc chỉ giáp (móng tay) dài mười tấc hình thành một sức hút mãnh liệt.


" Hạo kiếp buông xuống, đến cùng quả thực không thể dự trắc hay sao?" Tiểu y thì thào tự nói, hỏi lại lão giả.



" Thiên hạ vốn là một đại cuộc, ngươi cùng ta giai thân đều ở bên trong đó, người trong cuộc làm sao thấy rõ đây?" Lão giả thản nhiên nói.



" Một khi đã thiên hạ là một đại cuộc, vậy không có người ngoài, cái này không phải vô nghĩa sao chứ?" Long nhất nói, trên mặt lại không biểu hiện toàn tâm toàn ý.



Lão giả nhìn Tiểu Y, hạt sắc nhãn châu đột nhiên một trận luân chuyển, trong đầu hiện ra một bức hình ảnh, nhưng một trận cự đại lực lượng đột nhiên đánh tới, lão giả thân hình run lên, phun ra một ngụm máu tươi, lại điên cuồng địa cười ha hả.



" Nguyên lai như thế, nguyên lai như thế." Lão giả cười to nói, ánh mắt nhìn Tiểu Y trở nên cuồng nhiệt vô cùng.



Long Nhất cùng Tiểu Y nhìn nhau, vừa rồi còn người trí tuệ còn sâu rộng như biển, giờ lại trông giống kẻ điên, thật khó giải thích.



Lão giả dần dần ngừng lại tiếng cười, chậm rãi đứng dậy, ngửa đầu nhìn đại trụ cao tận mây, nói: "Man nhân tộc chúng ta tuân theo thượng cổ thần dụ ngàn vạn năm, rốt cuộc người cần tìm đã tới, cuối cùng đã công đắc viên mãn.



Long Nhất càng lúc càng nghi hoặc, đang mở miệng định nói, thì thấy thân ảnh lão giã chậm rãi trở nên hư vô, cuối cùng hóa thành điểm điểm tinh quang hướng theo đại trụ bay lên.



"Con bà nó! Thế này là thế nào?" Long Nhất buồn bực nói.



Lúc này, trăm trượng đại trụ đột nhiên quang mang đại thịnh, hóa thành một đạo quang trụ bắn thẳng đến trên người Tiểu Y, ngay cả Long Nhất cũng bị quang trụ đánh xa hơn mười thước.



"Chủ nhân, khí tức của đại trụ cùng với khí tức bên trong thạch đầu có chút tương tự." Linh vụ tinh linh hóa thánh một tiểu hài tử trong ý thức hải Long Nhất nói.



Long Nhất nhíu mày, phân phó: "Linh vụ, ngươi đi thánh địa tham ăn của man nhân tộc xem có hay không tin tức của thổ thần.