Phong Lưu Pháp Sư
Chương 658 : Lạc nhật phong, Thần giới trưởng lão
Ngày đăng: 21:26 19/04/20
Dịch: vienmobo Tà ác cấm khu vẫn bị hắc khí bao phủ như cũ, có chút yên tĩnh một cách quỷ dị
Cơn kích tình nọ qua đi, Long Nhất mở mắt ra, cảm giác được thân thể mềm mại trong lồng ngực, trong lòng không khỏi cười khổ. Điều này cũng coi như là diễm phúc. Dù sao làm gì có nam nhân nào không muốn hưởng thụ loại diễm phúc này.
Tiểu yêu nữ này nếu nói về ngoại hình thì hấp dẫn không thua bất cứ người đàn bà nào của hắn. Vấn đề chỉ là nàng chính là con gái của Ma vương, trên người chảy dòng máu Ma tộc, đây là sự thật không thể thay đổi. Nếu Thiên ma vương dẫn ma binh ma tướng giết hại ngàn vạn sinh linh, tiểu yêu nữ này làm sao đây?
Long Nhất nhẹ nhàng thở dài một tiếng, vừa mới quay đầu liền thấy An Cát Lạp vội vàng rời mắt đi. Nghĩ đến An Cát Lạp ở bên cạnh nhìn hắn cùng Tư Yên hoạt động, trong lòng Long Nhất không khỏi nóng lên. Nếu lúc này trong lòng mình là thần nữ xinh đẹp nọ, vậy sẽ chẳng có chuyện gì cả. Nhưng mà hắn cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi.
Thân thể Long Nhất vừa chuyển động, Tư Yên đang ở trong lòng hắn liền có hơi thở thay đổi rất nhỏ, hiểu được nàng đã tỉnh lại, chỉ là không biết đối diện như thế nào.
"Tiểu yêu nữ, dậy đi, phải làm việc rồi." Long Nhất tạm thời vứt bỏ tâm trạng buồn rầu, đưa tay vỗ lên mông Tư Yên.
Tư Yên rên một tiếng, mở trừng hai mắt nhìn Long Nhất, rồi lập tức né tránh, vội vã từ trong lòng hắn nhảy lên. Nhưng mà đôi chân mềm nhũn, bị Long Nhất ôm lấy eo thon. Nàng mới bị Long Nhất phá thân, cũng có chút không khỏe. Cũng may là thể chất nàng cứng cỏi, nghỉ ngơi trong chốc lát cũng không có việc gì. Đợi đến khi hai người mặc quần áo chỉnh tề, An Cát Lạp chậm rãi đi tới, cười khanh khách nói: "Long Nhất, có hay không nên chúc mừng các ngươi?"
"A di, người nói cái gì." Tư Yên sẵng giọng nói, nhưng trong lòng không hiểu tại sao lại cảm thấy vui mừng.
"Đại lễ đã giao, ta không thể từ chối." Long Nhất không chút tức giận nói, ánh mắt nỏng bỏng nhìn chằm chằm An Cát Lạp, khiến cho nàng có chút mất tự nhiên. Sau khi nhìn thấy chuyện đó, quan hệ của hệ của bọn họ cũng bắt đầu trở nên vi diệu.
"Trước tiên tới Lạc nhật phong, hơn nữa nếu so với thượng cổ điển tịch công pháp trong Sáng thế thần điện, ngươi cho dù có được cả thế giới, đến lúc đó cho dù mang đại lễ gì cho ngươi người cũng đều không để trong lòng." An Cát Lạp nói.
"Nếu đại lễ là ngươi, ta chắc chắn rất vui." Long Nhất thầm nói trong lòng, tất nhiên không nói câu này ra khỏi miệng.
Ba người hướng Huyền không hải phía trước bước tới, dọc theo đường đi rốt cuộc không có gặp phải nguy hiểm gì, thuận lợi ra khỏi Tà ác cấm khu.
Huyền không hải. Danh tự đó có nghĩa là biển rộng ở không trung. Điều này nghe rất hoang đường nhưng sự thật lại hiện ra trước mặt LongNhất.
Sóng cao vạn trượng dâng lên trong không trung, thật sự vô cùng kỳ quái. Long Nhất vừa thấy loại kỳ cảnh này lập tức kêu lên kỳ tích. Thế giới này thật sự to lớn, thật sự thần kỳ.
Nhưng Lạc nhật phong lại ở trung ương của Huyền không hải, cao vạn trượng, không thẹn là nơi cao nhất của thần giới. Khó trách Sáng thế thần điện lại xây ở chỗ này. Lạc Nhật phong là kết giới do Bỉ Á tự mình bày ra, chỉ có máu tươi của hậu duệ trực hệ của hắn mới có thể mở ra. Bây giờ xảy ra một chuyện đối với ba người Long Nhất. Sau khi mở ra kết giới ở Lạc Nhật phong, 3000 thủ vệ thần điện nọ có nhằm vào bọn họ phát động công kích hay không. Nếu là như thế bọn họ hẳn phải chết.
"Ta nghĩ hẳn là sẽ không như vậy. Địch Bỉ Á nếu thiết kế chỉ có máu tươi của hậu duệ trực hệ của hắn mới có thể mở, vậy sau khi hậu duệ của hắn đi vào, nếu bị công kích, chẳng phải là rất không có đạo lý hay sao. Địch Bỉ Á là thiên tài, hẳn sẽ phải nghĩ tới điều đó." An Cát Lạp nói.
"Nói cũng đúng." Long Nhất gật đầu đồng ý.
Long Nhất gọi Bạch Vũ xuất hiện, ba người bay trên không trung, trong chốc lát đã tới Huyền Không Hải ở phía trên, xa xa thấy Lạc Nhật Phong cao vút ở trung ương.
Ở trăm dặm bên ngoài Lạc Nhật Phong có một đạo năng lượng vô hình ngăn trở bọn họ tiến tới. Không thể nghi ngờ đây chính là kết giới do Địch Bỉ Á bố trí.
Hai tay An Cát Lạp đưa lên trên ngưng tụ thần lực. Năng lượng lập tức tràn ra, thất thải quang mang xuất hiện. Thất thải quang mang hợp thành một cái ma pháp trận, ở trung ương có một chấm nhỏ để cho máu vào đó.
Tư Yên cắt ngón tay, một giọt máu tươi rơi vào trong, quang mang ma pháp trận lập tức đại thịnh, kết giới lập tức xuất hiện một thông đạo có thể đi qua.
Ba người đi vào, trong chớp mắt kết giới liền khôi phục nguyên trạng.
Nhưng thất đại chủ thần bọn họ tu luyện công pháp cổ tịch công pháp cũng chỉ là công pháp bậc trung mà không phải là công pháp đứng đầu. Nghĩ đến Địch Bỉ Á vì duy trì uy danh của Sáng thế thần điện mà cố ý để cho bọn họ học tập nhất cấp công pháp.
An Cát Lạp nhìn sơn động cất dấu bảo vật này. Đây chính là tinh hoa ức ngàn năm của thần giới, lại bị Địch Bỉ Á làm cho mai một đi, khiến cho thần giới luân lạc. Long Nhất cố nén tâm tình kích động lại, có bảo bối này, khôi phục sự huy hoàng của thần giới cũng chỉ là vấn đề thời gian. Chuyện trọng yếu trước mắt là Thiên Ma vương sẽ không cho hắn thời gian. Cho dù hắn có tuyệt đỉnh thần công trong tay, nhưng thời gian lại ngắn ngủi như thế.
Long Nhất cẩn thận nhìn hỗn độn thần công một lần. Cẩn thận thu lại, bắt đầu xem xét kỹ đồ vật này, yêu thích không muốn buông tay. Phải biết rằng đồ vật này giá trị không phải giá trị bình thường. Chỉ một kiện đồ vật xuất hiện cũng đủ làm cho thần giới điên cuồng.
"Long Nhất, chúng ta không phải nằm mơ." An Cát Lạp kích động, đối mặt với những bảo vật này nàng nhất thời không biết nên làm gì mới tốt.
"An Cát Lạp ngừng kích động. Chúng ta còn bị vây ở Lạc Nhật Phong, xem xem cổ tịch có hay không ghi chép phương pháp phá bỏ kết giới." Long Nhất vỗ vai An Cát Lạp nói.
An Cát Lạp nghe vậy lập tức tỉnh táo lại. Đúng. Hiện tại bọn họ bị nhốt ở Lạc Nhật Phong, nghĩ đến biện pháp ra ngoài mới là vấn đề khẩn cấp.
Vì vậy hai người dưới bầu trời tối đen xem xét cổ tịch. Xem xem có ghi lại phương pháp phá kết giới ra ngoài hay không.
Khi quay lại, Long Nhất đột nhiên phát hiện tận cùng bên trong vật phẩm có một cái rương. Mặt trên cái rương có một cái khe, tựa hồ so với tượng thạch đầu thu nhỏ lại không khác nhau lắm. Long Nhất tò mò liền đem tượng thạch nọ nhét vào.
Long Nhất bỗng nhiên chấn động, lập tức giống như bị thạch hóa không thể nhúc nhích. Nhưng An Cát Lạp không hề phát giác, căn bản không nhận thấy Long Nhất có dị thường gì.
Long Nhất chỉ cảm thấy trên tay tê rần, sau đó toàn thân đều không thể động đậy, bị một loại lực lượng kỳ quái trói buộc.
Một thân ảnh hư ảo hình thành trong ý thức hải của Long Nhất. Hắn nhìn thất khối chủ thần bài bên trong ý thức hải của Long Nhất, đột nhiên đắc ý cười to nói: "ha ha ha, Địch Bỉ Á tiểu hỗn đản vì đoạt hỗn độn thần công mà hãm hại ta. Hôm nay hậu nhân của hắn lại ở trong tay ta."
"Đặt ta cùng một chỗ với Địch Bỉ Á đúng là vũ nhục ta." Long Nhất sử dụng ý niệm nói một cách mệt mỏi.
Thân ảnh hư ảo nọ run lên, cẩn thận quan sát thân thể Long Nhất. Đột nhiên cất tiếng nói: "Ngươi không phải là thần thể, nhưng lại có ngũ hệ thần chi lạc ấn. Thất đại chủ thần bài cùng dung nhập, thật sự là bại gia tử. Hey, trong cơ thể còn có ba cỗ thần thức suy yếu. Quang minh thần bài này còn có vài loại linh hồn năng lượng. Thật là chuyện lạ. Được rồi, tiểu tử, sau khi Địch Bỉ Á hỗn đản nọ tu luyện hỗn độn thần công có chết hay không?
"… ta không biết." Long Nhất ngây ngốc nói, tu luyện hỗn độn thần công sẽ chết. Đây là tin tức hắn thu được. Trong lòng không khỏi run lên, may mắn không có tu luyện.
"Thật sự là phiền toái. Thân thể ta đã già, hay là tự mình động thủ vậy." Thân ảnh nọ lắc đầu, đột nhiên biến mất trong ý thức hải của Long Nhất. Mà Long Nhất trong một sát na thấy đau đầu mãnh liệt, trong óc tựa như bị lục lọi tìm kiếm.
Thân ảnh nọ một lần nữa xuất hiện trong ý thức hải của Long Nhất. Thật lâu sau mới thản nhiên thở dài: "Địch Bỉ Á thật sự là tội nhân của Thần giới a. Một ma nhân nho nhỏ cũng lên được thần giới.
"Ngươi là ai?" Long Nhất có chút hoảng sợ hỏi. Ý thức cường đại nọ vô cùng mạnh mẽ khiến cho bí mật trong trí nhớ của hắn cũng bị phát hiện. Chỉ bất quá thân ảnh ấy cũng không có lộ ra khác thường, chỉ là đối với việc Thần giới bị Ma giới khi dễ mãnh liệt thì vô cùng phẫn nộ.
"Ha ha, ta là ai? Trước kia thần giới còn có trưởng lão hội thì ta là một gã trưởng lão già nhất trong đó." Thân ảnh nọ nói.
Long Nhất hít một ngụm lãnh khí, khó trách hắn gọi Địch Bỉ Á là tiểu hỗn đản.
"Ai, lúc trước ta sáng tạo ra hỗn độn thần công, nhưng lại không nghĩ tới bị tên Địch Bỉ Á tiểu hỗn đản tính kế, khiến cho ý thức bị giam cầm đến bây giờ. Hừ hừ, chỉ là hắn cũng không được chết tử tế. Hắn tu luyện hỗn độn thần công đã bị ta sửa đổi, ban đầu thì tiến cảnh tăng rất nhanh. Nhưng sau đó nhất định bị hình thần câu diệt." Thần giới trưởng lão cười lạnh nói.
"Tiểu tử, ngươi có bảy hệ ma pháp, thể chất thiên phú so với Địch Bỉ Á cũng không hề thua kém. Ta bây giờ chính thức truyền hỗn độn thần công cho ngươi tố tạo thất hệ thần thể. Tuy nhiên ngươi không được nhắc tới sự tồn tại của ta với bất luận kẻ nào, kể cả ba chủ thần ý thức trong cơ thể ngươi." Thần giới trưởng lão tiếp theo nói.