Phong Lưu Pháp Sư
Chương 88 : CHIẾM CHÚT TIỆN NGHI
Ngày đăng: 21:16 19/04/20
Đêm đã về khuya, vầng trăng non mới nhú chiếu xuống mặt hồ, phản xạ lên ánh sáng bàng bạc lạnh lẽo.
Từ một góc hồ bao phủ xung quanh bởi lớp lớp những cây dây leo, âm thanh đùa giỡn với nước cùng tiếng cười vui như chuông reo truyền ra ngoài. Được những bụi cây đó che chắn, thân thể mềm mại xích lõa của Lộ Thiến Á và Ny Tạp thoải mái ngâm trong nước, để lộ ra hơn phân nửa ngọc nhũ trắng như tuyết, nhũ tiêm đỏ hồng ẩn ẩn hiện hiện dưới làn nước.
"Công chúa, người kể tiếp đi, vừa rồi đang nói tới đoạn các người bị quân đoàn vong linh bao vây. Sau đó thì sao?" Ny Tạp hào hứng truy vấn.
"Sau đó mọi người đều sắp không trụ nổi, hai chiến sĩ đã toàn thân đẫm máu, bản thân muội không còn cả sức để đứng vững nữa. Khi đó, muội thực sự nghĩ rằng chúng ta chết chắc rồi. Đột nhiên, một trận cuồng phong nổi lên, trời đất tối sầm lại, Long Nhất vô thanh vô tức xuất hiện giữa không trung, chỉ nghe chàng hét một tiếng giận dữ, từng vòng từng vòng kim quang từ trong miệng chàng tán phát ra. Quân đoàn vong linh từng lớp từng lớp một ngã xuống. Thế là chúng ta được cứu." Lộ Thiến Á hoa chân múa tay, mặt mày hớn hở, đơn giản là biến Long Nhất thành một vị thần.
Ny Tạp che chiếc miệng xinh xắn lại, đôi mắt lấp lánh như ánh sao, nàng lẩm bẩm nói: "Hắn thật lợi hại đến vậy à? Từ miệng mà có thể phát ra kim quang ?"
"Đương nhiên, chàng là nam nhân của muội mà." Lộ Thiến Á tự hào mỉm cười duyên dáng. Thực sự trong thâm tâm nàng, Long Nhất chính là thần, vị thần duy nhất của lòng nàng.
"Rồi sao nữa? Sau đó lại thế nào ?" Ny Tạp vồn vã hỏi.
"Hôm nay không nói nữa, ngày mai tiếp tục đi. Ai, Long Nhất ở trong phòng đã mấy ngày rồi." Lộ Thiến Á thở dài một hơi, tâm tình lập tức trở nên nặng nề.
"Hì hì, công chúa, mới có hai ngày thôi mà, người đã không chịu nổi rồi." Ny Tạp trêu đùa.
"Hai ngày là lâu lắm rồi. Nếu có thể, muội một khắc cũng không muốn rời xa chàng, không có chàng kề bên, trong lòng luôn chẳng thấy vui." Lộ Thiến Á không hề che dấu tâm trạng buồn bã sâu kín trong lòng, dường như giữa nàng và Ny Tạp căn bản không hề tồn tại một bí mật nào cả.
"Công chúa, người hạnh phúc thật." Ny Tạp khẽ cười nói, nàng thực lòng cảm thấy vui mừng cho Lộ Thiến Á.
"Ny Tạp, rồi sau này tỷ cũng sẽ hạnh phúc như muội thôi. Trong tộc chẳng phải có rất nhiều người theo đuổi tỷ sao? Đã nhắm được ai chưa?" Lộ Thiến Á cười hỏi.
"Được rồi. Long Nhất, chàng có thể xoay người lại rồi đó." Lộ Thiến Á gọi.
Long Nhất bối rối mau chóng tẩy rửa sạch sẽ, phi thân lên bờ, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một bộ y phục để thay, vừa chuyển thân quay lại liền đối diện ngay với nhãn thần vừa mừng vừa giận của Lộ Thiến Á.
"Ta không cố ý mà, ta còn tưởng có người nhìn lén ta tắm, nàng cũng biết, phu quân của nàng luôn luôn thủ thân như ngọc, thế nào lại để cho người khác rình coi chứ." Long Nhất hắc hắc cười gian hai tiếng.
"Loạn ngôn, chàng nói thật đi, vừa rồi chàng đã nhìn thấy gì?" Lộ Thiến Á cong môi hỏi.
"Ta cái gì cũng không thấy hết, nhân danh Quang Minh thần." Long Nhất đưa tay lên thề. Thực ra hắn đích xác cũng không nhìn thấy gì nhiều, chỉ nhìn thấy một chút hút, chỉ có một chút chút thôi.
"Thiếp thật không tin, tặc nhãn của chàng lợi hại lắm, có lẽ đêm này Ny Tạp ngủ không yên rồi." Lộ Thiến Á liếc mắt lườm Long Nhất.
Long Nhất ngay cả cái nháy mắt cũng không chằm chằm nhìn Lộ Thiến Á, sau khi tắm rửa xong dưới ánh trăng nhìn nàng thập phần mê hồn, một nửa mái tóc ướt xỏa ngang lưng, làn da nõn nà, đôi mắt to tròn chớp chớp, cổ áo tựa hồ mở rộng quá, có thể thấy một cái khe sâu hút hồn người tại đó.
"Chàng dùng bộ dạng đó nhìn ta làm gì?" Lộ Thiến Á mặt đỏ lên, xấu hổ pha lẫn vui sướng hỏi lại.
"Bởi vì nàng câu dẫn ta a, ta như thế là để phối hợp với nàng." Long Nhất nghiêm trang trả lời, tiến tới nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn tinh khiết của Lộ Thiến Á.
Đại thủ của Long Nhất kéo lại, ôm nàng vào lòng.
"Chàng muốn làm gì?" Lộ Thiến Á lí nhí như muỗi kêu.
"Ta đang nghĩ cùng với nàng ân. làm một chuyện." Long Nhất cười gian nói, bế xốc Lộ Thiến Á lên, biến mất trong màn đêm thâm sâu mê người.