Phong Lưu Tam Quốc

Chương 13 : Lưu Bị xuất hiện

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Kỳ thật lúc này Tào Tháo tuy không vui nhưng còn chưa có ý giết Trương Lãng, thiên kim dịch được nhưng nhất tướng khó cầu.



Rượu qua ba tuần, Trương Lãng là người đầu tiên dùng lý do thân thể mà cáo lui, mọi người cho là hắn không có tửu lực liền cười nhạo. Trương Lãng không thèm để ý vào trong doanh trướng nghỉ ngơi.



Hai ngày sau tin tức Tôn Kiên bại trận truyền vào trong đại quân, Viên Thiệu kinh hãi nói;



- Không ngờ Tôn Kiên lại đại bại trong tay của Hoa Hùng.



Tào Tháo cũng nhận được tin tức trong lòng kinh hãi trên đường thầm nghĩ Trương Lãng không ngờ lại có bản lĩnh thông thiên như thế, đồng thời ngẫm thấy người này mang chí lớn không cam lòng ở lâu dưới trướng nếu như không sớm trừ đi thì sẽ hậu hoạn, nhưng mà hắn tài năng như vậy thì thật đáng tiếc, trong nhất thời Tào Tháo trái lo phải nghĩ không biết phải làm thế nào.



Ngược lại chúng tướng của Tào Tháo ngẫm lại lời nói của Trương Lãng đều kinh ngạc vì bản lĩnh của hắn, tất cả đều vây quanh hắn khen ngợi không ngừng làm Trương Lãng choáng váng đầu óc.



Lúc này Hạ Hầu Đôn mở miệng nói:



- Trương tiên sinh bày mưu nghĩ kế, quyết thắng thiên lý, nếu như chúa công sớm nghe lời Trương tiên sinh thì đã không có cái bại này, tuy nhiên sau việc này Trương tiên sinh nhất định sẽ được trọng dụng.



Trương Lãng cười khổ hai tiếng:



- Hi vọng thế.



Kỳ thật Trương Lãng lúc này đã biết tình cảnh của mình, xem sắc mặt âm trầm của Tào Tháo thì tình hình không được lạc quan như lời họ nói.



Mọi người đi nhanh vào trong đại trướng sau khi ngồi xuống Viên Thiệu liền mở miệng:



- Hiện tại Tôn Kiên đại bại dưới tay của Hoa Hùng nhuệ khí suy giảm không biết phải làm sao đây?



Chúng chư hầu đều im lặng, Viên Thiệu đưa mắt nhìn một lượt, thấy sau lưng Công Tôn Toản là ba người dung mạo đều dị thường thì thầm cười lạnh.



Viên Thiệu thích thú hỏi:



- Sau lưng Công Tôn thái thú là người phương nào?



Ba người kia đi ra, Công Tôn Toản giới thiệu:



- Đây là huynh đệ thủa nhỏ của tại hạ, tên là Lưu Bị.
viên Thiệu thấy Trương Lãng từ sau lưng Tào Tháo đi ra khỏi hàng thấy hắn vũ dũng hiên ngang dung quang tỏa sáng thì liền hỏi:



- Mạnh Đức công, vị tướng quân này là người phương nào.



Tào Tháo nhìn qua Trương Lãng thấy hắn không có biểu lộ thì nhân tiện nói:



- Đây là Trương Lãng rất có mưu lược ngày hôm trước hắn còn tuyên bố Tôn Kiên nhất định sẽ thất bại chúng ta không tin cuối cùng việc này là thật.



Viên Thiệu kinh ngạc chúng chư hầu cũng bàn tán nhỏ to không ngừng, lại thấy Tào Tháo coi trọng Trương Lãng như vậy liền nói:



- Mệnh ngươi cùng Cao Thuận suất lĩnh ba nghìn binh sĩ xuất chiến.



Lúc này Cao Thuận cũng vừa tiến tới, hai người trao đổi với nhau sau đó Điển Vi ở bên ngoài biết được cũng ngứa ngáy cũng muốn đi ra xuất chiến, Trương Lãng ngẫm lại có Điển Vi cũng tốt, vạn nhất thất bại cũng có hắn bảo hộ.



Ba người lên ngựa cùng nhau ra khỏi đại trại.



Ở trước Tị Thủy quan, Cao Thuận đem trận hình triển khai, tự mình xung trận lên trước bởi vì hắn là chủ tướng, Trương Lãng tối đa chỉ là một giám quân mà thôi. Đúng lúc đó có một địch tướng hét lớn:



- Ta chính là Hoa Hùng ai dám quyết tử chiến với ta?



Thanh âm cực kỳ chói tai.



Trương Lãng vội vàng nhìn lại chỉ thấy Hoa Hùng mình cao chín xích, hổ thể sói eo, đầu báo tay vượn, đeo một thanh đại đao ở trước ngựa có treo hai cái đầu người một cái là của Du Thiệp một cái là của Phan Phượng đều nhe răng trợn mắt hiển nhiên là chết không cam lòng.



Cao Thuận hét lớn một tiếng:



- Thất phu Hoa Hùng, tới đây gặp gia gia của ngươi.



Hoa Hùng cười dài mấy tiếng, sau đó vung đao thúc ngựa lên mà nói:



- Chuột nhắt để miệng lại.



Cao Thuận cũng không đáp lời hắn nhìn thấy Hoa Hùng phóng ngựa tới thì hai tay cầm lấy song thương, hai chân kẹp ngựa, con Hoàng Tông mã hí dài vài tiếng rồi bốn vó chạy như điên.