Phong Lưu Tam Quốc

Chương 16 : Lưu Bị khóc

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Trương Lãng yên lặng gật nhẹ đầu.



Lúc này Điền Phong bỗng nhiên cất tiếng nói:



- Thuộc hạ thấy hôm nay Cao Thuận bị thương cũng không phải là chuyện xấu.



- Tiên sinh nói sao?



Trương Lãng im bặt quay người giận dữ nói với Điền Phong.



Điền Phong nở ra nụ cười không hề để ý tới phản ứng của Trương Lãng mà ưỡn ngực nói:



- Cao Thuận mấy năm qua ru rú trong nhà võ học sớm đã đạt tới một bình cảnh hôm nay bị thương nhất định sẽ kích phát tiềm lực khiến cho võ công của hắn đột phá tới một cảnh giới mới.



Trương Lãng ngẫm lại thấy cũng có đạo lý, cao thủ võ công đạt tới một bình cảnh, nếu như không trải qua chuyện gì đột biến thì rất khó đột phá, điểm này mình cảm thụ rất sâu, lúc trước khi làm bộ đội đặc chủng mình là một tay súng thiện xạ, mỗi lần đều đạt trung bình 96 điểm nhưng sau đó A Hân xuất hiện biểu hiện khá mạnh uy hiếp địa vị của mình khiến cho mình trăm nghìn đau khổ mà luyện tập cuối cùng cũng đạt thành tích kinh người trung bình 98 điểm.



Nghĩ tới chuyện này Trương Lãng liền gật đầu đồng ý.



Điền Phong lại nói tiếp:



- Chỗ tốt thứ hai chính là Cao Thuận mặc dù trải qua chuyện này đã tăng danh tiếng lên, sau này cho dù rời khỏi trướng của Tào Tháo cũng không lo không có chỗ đặt chân.



Trương Lãng lộ vẻ kinh dị:



- Có chuyện như vậy sao?



Điền Phong cười ha hả, cười nói:



- Chúa công biết Hoa Hùng là người thế nào không? Hắn chính là nghĩa tử của Đổng Trác, Tây Lương đệ nhất mãnh tướng có sức vạn phu khó đỡ, trong tay trảm không biết bao nhiêu danh tướng, hôm nay Cao Thuận tuy không thể toàn thắng nhưng thanh danh cũng sẽ vang vọng Trung Nguyên.




Trương Lãng thấy Lưu Bị là đàn ông mà nghẹn ngào khóc trước mặt mọi người thì nhất thời không biết làm sao đành an ủi:



- Tướng quân có thể mượn binh của Công Tôn Toản nói là thảo phạt sơn tặc, Công Tôn Toản và tiên sinh có giao tình hắn sẽ phái binh, tuy nhiên Ký Châu có thể nắm lấy là tốt nhất, nếu như không thành đại sư, Ký Châu cũng có thể là nơi an thân tạm thời.



Lưu Bị nước mắt run rẩy nói:



- Lời của tiên sinh có ý gì?



Trương Lãng khóe miệng giật giật cuối cùng vẫn không nói ra, bây giờ hắn nói rằng Tào Tháo sẽ thống nhất phương bắc khẳng định là không ai tin hắn đành thở dài nói:



- Trương Lãng nói đến đây thôi Huyền Đức huynh bảo trọng.



Lưu Bị muốn nói nữa rồi lại thôi, hai tay nhanh chóng nắm lấy tay của Trương Lãng nước mắt từ từ rơi xuống.



Thật lâu sau hắn mới mang theo Quan Trương hai người rời đi.



Trương Lãng cùng với Điền Phong đứng ở trước cửa trước nhìn Lưu Bị bước đi mà đều thở dài.



Lại nói Lý Túc liên tục lui binh, cuống quí mang thư trở về Lạc Dương.



Đổng Trác biết tin thì kinh hãi hạ lệnh khởi binh hai mươi vạn chia làm hai đường mà đi, phái Lý Thúc Quách Tỷ dẫn binh năm van đóng ở Tị Thủy Quan hào cao lũy sâu tử thủ không chiến, hắn thì tự lĩnh mười lăm vạn đại quân, cùng với Lý Nho Lữ Bố trương Tể các tướng đóng quân ở Hổ Lao, trước hết để Lữ Bố suất lĩnh ba vạn quân đi trước hạ trại.



Thám thính biết được lập tức truyền tin cho Viên Thiệu, Viên Thiệu liền triệu tập chúng tướng thương nghị.



Tào Tháo nói:



- Đổng Trác đóng quân ở Hổ Lao nay chúng ta có thể xuất binh nghênh địch.