Phong Lưu Tam Quốc

Chương 166 : Mang theo Hoàng Tự

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Ở trong phòng vô cùng yên tĩnh ai cũng không dám lên tiếng, chỉ có mùi rượu lâu năm của Hoàng Trung bay thoang thoảng trong không khí, mẫu thân cảu Hoàng Tự cũng nghe tiếng mà tới, nàng nắm chặt cánh tay của Hoàng Trung mắt phượng đảo quanh nhìn về phía Dương Dung hi vọng có thể nhìn ra một chút ẩn tình trong đó.



Ngón tay như ngọc của Dương Dung chạm vào mạch môn của Hoàng Tự mày liễu của nàng khẽ nhíu lại cuối cùng Dương Dung cũng mở mắt ra nghiêm túc mà nói:



- Hoàng công tử hấp khí nạp ngực, ổn định nhịp tim công tử vì lo lắng mà tim nhảy quá nhanh, tiểu nữ không thể xem bệnh tình chính xác, càng không thể xác định phải dùng thuốc thế nào.



Hoàng Tự nghe Dương Dung nói thì nổi lên sinh cơ, hoàng Trung cũng kích động run rẩy nói:



- Tự nhi không cần phải lo lắng nghe Dương đại phu nói đi.



Trong chốc lát Hoàng Trung cũng đổi giọng nói với Dương Dung trong lòng tràn ngập hi vọng.



Khuôn mặt của Hoàng Tự càng đỏ bừng hơn, nhịp tim dưới sự khuyên bảo của Dương Dung từ từ chậm rãi hơn.



Dương Dung sau khi bắt mạch liền dẫn Hoàng Tự vào trong nhà, cởi áo ngoài của hắn xuống đặt hắn nằm ở trên giường mọi người cũng theo vào, sau đó trong sự khó hiểu của mọi người, Dương Dung bắt đầu nghiêm túc kiểm tra thân thể của hắn, tìm kiếm nguyên nhân gây bệnh.



Cuối cùng Dương Dung thu hồi động tác đứng trầm tư ở một bên không ai dám quấy rầy, một lúc sau nàng nhoẻn miệng cười, căn bệnh này ở thời kỳ này mà nói đúng là nan y nhưng với y học của thế kỷ 21 mà nói thì đây chỉ là một trò trẻ con, nàng định nói ra suy nghĩ của mình thì thấy ánh mắt của Trương Lãng, liền trầm tư nói:



- Bệnh tình của Hoàng công tử tiểu nữ đã gần như hiểu rõ.



Hoàng thị vô cùng lo lắng, lập tức ngắt lời nàng:



- Tự nhi có thể chữa khỏi không?



Dương Dung cười nhạt một tiếng vô cùng tự tin nói:




mà Hoàng Tự cũng hưng phấn vô cùng phải biết rằng hắn lớn như vậy nhưng vẫn phải ru rú ở Nam Dương hôm nay có thể đi ra ngoài mở mang kiến thức thì hưng phấn cỡ nào, nam nhân chí ở tứ hải mong muốn làm một chuyện oanh liệt như hắn liền lập tức đồng ý.



Dương Dung trầm ngâm một lát sau đó hướng về phía Hoàng Trung muốn có bút giấy rồi nàng cẩn thận ghi lại những đồ thuốc cần phải mua rồi mỉm cười nói:



- Tối hôm nay cho uống một thang ngày mai cho uống một thang.



Hoàng Trung liên tục cảm kích thiếu chút nữa thì quỳ xuống lúc này mới đi chuẩn bị thuốc.



Trương Lãng thấy sự tình đã ổn chuẩn bị cho ngày hôm sau rời đi.



Lúc này ở bên ngoài truyền tới thanh âm của ưng vệ lạnh lùng:



- Người đến là ai mau mau dừng bước.



Bên ngoài người kia sững sờ, sau nửa ngày mới nói;



- Các hạ là ai Hán Thăng có nhà không?



Hoàng Trung nghe thanh âm biết là ai liền đại hỉ nghênh đón nói:



- Bàn công tử ngọn gió nào đưa công tử tới đây vậy?



Trương Lãng biết là hảo hữu Lưu Bàn của Hoàng Trung thì liền cất tiếng từ biệt trước khi đi cẩn thận dò xét.