Phong Lưu Tam Quốc

Chương 172 : Hổ báo kỵ

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Trương Lãng gật đầu khen:



- Quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển tử hai vị là thanh niên tuấn ngạn, ngày khác nhất định sẽ phong vân trung nguyên.



Hai huynh đệ không cử động một người cất tiếng đáp:



- Huynh đệ ta trẻ người non dạ đa tạ tướng quân khích lệ.



Xem ra lời nói có hàm dưỡng khá cao.



Trương Lãng vừa bước ra khỏi cửa ra vào Mã Đằng bỗng nhiên quát một tiếng:



- Trong vòng hai ngày ta sẽ có một câu trả lời thuyết phục cho Trương tướng quân.



Trương Lãng thầm thở dài lúc này Tào Viên hai người liên hợp đã rõ như ban ngày mà Trương Tể cũng không dễ như Mã Đằng nói, tình huống phức tạp Trương Lãng bước lại gật đầu mà nói:



- Tại hạ chờ tin tức tốt của Mã tướng quân.



Mã Đằng cũng gật nhẹ đầu trên khuôn mặt tràn ngập sự bình tĩnh, lòng dạ sâu đậm khiến cho Trương Lãng bội phục không thôi.



- Vậy không quấy rầy nữa tại hạ cáo từ trước.



Trương Lãng biết rõ ở lại cũng không có ý nghĩa liền cáo từ rời đi.



Mã Đằng cũng không giữ lại trước hết thi lễ sau đó thản nhiên nói:



- Mã mỗ không tiện tiễn xa.



Trương Lãng thò tay ngăn cản khách khí nói:
Mãn Sủng vô cùng kinh ngạc mà hỏi, sau đó hưng phấn mà nói:



- Hổ báo kỵ quân trong truyền thuyết sao bọn họ tuy nhân số không nhiều lắm nhưng võ nghệ bất phàm tinh thông ám sát mấy năm gần đây là vũ khí bí mật của chúa công nếu đúng như lời Công Đạt huynh nói thì Trương Lãng chỉ cần hiện hình thì chạy đằng trời.



Tuân Du không đáp lại lời của hắn chỉ thản nhiên nói



- Nghe nói lần này chúa công để cho hổ vệ tướng quân Hứa Chử dẫn đội, cho thấy tướng quân coi trọng việc này thế nào.



- A...



Mãn Sủng kinh ngạc thần sắc vô cùng phấn chấn.



Uy danh của Hứa Chử hắn đã sớm nghe qua, ngay cả tâm phúc Hạ Hầu Đôn cũng phải chịu thua vài phần cho thấy Hứa Chử xuất sắc thế nào lần này Trương Lãng chạy đằng trời.



Tuân Du không để ý tới sự kích động của Mãn Sủng, hắn run rẩy viết thư rồi nghiêm túc nói:



- Bá Ninh chúa công vì phòng ngừa hổ báo kỵ binh thất thủ, Trương Lãng đào thoát một khi trở về Giang Đông sẽ giống như thả cọp về rừng, Giao Long về biển cho nên đã bí mật để cho chúng ta có hành động, chuẩn bị sách lược vẹn toàn, trợ giúp hổ báo kỵ thành công giết Trương Lãng.



Tuân Du nói tới đây liền dừng lại nhìn Mãn Sủng rồi nói tiếp;



- Mỗ suy nghĩ rằng nên trước khi trời sáng đi bái phỏng Lưu Biểu nếu như có thể thì kết đồng minh không thì lui một bước bảo trì trạng thái trung lập, Bá Ninh mồm miệng lợi hại, ngày mai cùng mỗ đi, lần này chỉ cho phép thành công không được thất bại.



Mãn Sủng dù khó hiểu nhưng vẫn trịnh trọng gật đầu tỏ vẻ biết rõ.



Hàm Cốc quan ở trong một tòa phủ đệ lớn nhất quan nội.



Đương kim hoàng đế Lưu Hiệp lúc này đang nằm ở trên giường mặc dù trên người của hắn đắp đầy chăn bông nhưng cũng không thể nào phủ ấm được lòng dạ rét lạnh thỉnh thoảng hắn lật qua lật lại trên khuôn mặt thanh tú trắng bệch, từ từ lộ ra vẻ bi thương.