Phong Lưu Tam Quốc

Chương 181 : Tranh giành định đô

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Dương Bưu nhìn Chu Tuấn thấy hắn không có ý mở miệng thì thi lễ híp mắt lại từ từ nói:



- Viên thị tứ thế tam công lai lịch công hậu lại trung với hán thất việc này nhất định phải để Viên đại nhân toàn lực ủng hộ mới có tương lai.



Thái úy Dương Bưu chọn lựa rồi không ít quan viên đều phụ họa tỏ cái nhìn của mình nói Nghiệp thành là nơi định đô tốt.



Xem ra tình thế vô cùng có lợi với Viên Thiệu.



Mặt Tuân Du lúc trắng lúc xanh sau đó trở nên âm trầm đáng sợ cuối cùng không nhịn được nữa, mình cần phải xuất thân phản bác, lúc này bỗng nhiên lại truyền tới một thanh âm từ bên ngoài:



- Sứ giả Giang Đông Trương Lãng tướng quân tới.



Thanh âm cứng rắn vang lên đại đường xôn xao một hồi, trong nhất thời nhân vật thần bí khó lường Giang Đông Trương Lãng đã xuất hiene.



Lưu Hiệp sững sờ sau đó tỉnh ngộ vui mừng nói:



- Mau tuyên vào.



Chỉ có Tuân Du và Mãn Sủng là bắn ra hào quang khiến cho người ta sợ hãi, bọn họ nhìn về phía bên ngoài, Mã Đằng nhìn thấy tất cả thì nở ra nụ cười nhìn về phía bên ngoài.



Mà Quách Đồ thì cho rằng mình nghe lầm khuôn mặt trở nên cổ quái trong nhất thời không biết bội phục hào khí của Trương Lãng hay là đã giống như nhìn thấy hắn sa lưới.



Chu Tuấn thì nhìn về phía Hiến đế trong lòng phức tạp không biết hắn đang nghĩ cái gì.



Trong sự chờ đợi của chúng nhân thân hình khôi ngô của Trương Lãng hiện ra trước mắt mọi người, thần thái của hắn tự tin, khí thế hào hùng.



Ở trong phòng trở nên im ắng chỉ vang lên bước chân trầm ổn của Trương Lãng như vang vào tâm linh của bọn họ.



Trương Lãng giống như rất hài lòng với hiệu quả mà mình tạo nên hắn lộ ra vẻ cao ngạo tiến lên vài bước hơi nghiêng người lắc trường bào màu xanh quỳ xuống mà phát ra thanh âm vang dội:
- Quan ấn ngày sau bổ sung cho Trương tướng quân.



Trương Lãng làm sao không biết sự khó xử của h hơn nữa mình chỉ muốn Hiến đế thừa nhân những quan ấn này sau này hãy tính.



Lúc này Tuân Du nhìn thấy khí thế do Trương Lãng tạo ra thì không khỏi giật mình, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía Mãn Sủng cả hai nhìn chằm chằm về phía Trương Lãng mà Kinh Việt Kinh Châu lại nở ra nụ cười cao thâm mạn trắc.



Quách Đồ thình thoảng di chuyển nhìn về phía Đường Hoàng thấp giọng nói gì đó.



Chỉ có Trương Tùng và Mã Đằng là có biểu lộ bội phục hắn trong lòng khen thủ đoạn hắn thật đẹp.



Lưu Hiệp bắt đầu khôi phục lại sự bình tĩnh ý bảo Trương Lãng ngồi xuống sau đó vui mừng mà nói:



- Trương tướng quân có công lao lớn, trung tâm ái quốc các ái khanh mau kính tướng quân một ly.



Trương Lãng bỗng nhiên phát giác ra Hiến đế không vô năng như mình tưởng tượng, vãn có chút thủ đoạn, thật là không đơn giản, tuy nhiên ngoài miệng hắn vẫn tạ ơn uống rượu chào hỏi các sứ giả quan viên khắp nơi.



Yến hội lại náo nhiệt ít ra là biểu hiện bề ngoài.



Tuân Du không biết từ lúc nào đã trở về chỗ ngồi sắc mặt của hắn không còn vẻ lo lắng như lúc nãy nữa mà Mãn Sủng cũng cười cười nói nói.



Lúc này chủ đề lại dời đến chuyện kinh đô.



Chỉ thấy Mãn Sủng tự tin từ từ nói:



- Hạ quan cho rằng chuyện cấp bách chính là xử lý Lý Thúc Quách Tỷ thế nào, chuyện kinh đô tạm thời có thể để qua một bên, thuộc hạ vẫn cho rằng thánh thượng nên dời đô tới Lạc Dương là tốt nhất khi đó vô luận là Tào tướng quân hay là Viên đại nhân cũng có thể đem tiên quân tới, Lý Thúc Quách Tỷ mà không biết sống chết đuổi theo chúng ta sẽ một mẻ hốt gọn.



Ý kiến của Mãn Sủng được đa số người tán thành chỉ có một số trí giả mới biết bí mật trong đó.