Phong Lưu Tam Quốc

Chương 19 : Đầy tớ nhỏ chưa đủ mưu

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Trương Lãng dục hỏa thiêu đốt muốn ngừng mà không được, trong chốc lát đã cởi sạch quần áo của Dương Dung khiến cho thân thể hoàn mỹ của nàng hiện ra trước mặt mình.



Da thịt của nàng mềm mại như băng thanh ngọc khiết, hai ngọn núi cao ngất thân thể ưu mỹ mười phần, chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm.



Trương Lãng cũng không khống chế được ham muốn của mình đem đầu chôn sâu vào giữa hai ngọn núi, bắt đầu giở trò.



Vuốt ve hai cặp đùi tròn trịa giống như bạch ngọc, Trương Lãng từ từ tìm kiếm Dương Dung bỗng nhiên tỉnh táo khép chặt hai chân lại, hai tay ôm chặt lấy Trương Lãng, dùng khẩu khí cầu khẩn nói:



- Lãng ca thật sự không được...



Trương Lãng thấy không xông được vào cửa trong lòng không khỏi tức giận đang muốn ương ngạnh cưỡng ép chợt thấy ánh mắt đáng thương của Dương Dung thì lòng mềm nhũn xuống, chỉ có thể kìm chế dục hỏa trong lòng mặc quần áo lại.



Dương Dung im lặng mặc xiêm y trong lòng phức tạp mười phần, nàng không muốn làm cho Trương Lãng không vui nhưng không thể tránh khỏi, trong nhất thời không biết phải làm sao cho tốt.



Trương Lãng ra khỏi đại trướng ngoài trời sao đầy trời cảnh đêm mê người lại có làn gió nhẹ khiến cho tinh thần của người ta phải chấn động.



Hắn thầm nghĩ mình phóng đãng không câu nệ, cuối cùng không có thói quen làm người dưới trướng như tối nay làm thí dụ muốn mượn chuyện hoan hảo với Dương Dung quên mọi chuyện đi nhưng trong quân doanh làm ra chuyện như vậy mình làm sao có thể tranh giành Trung Nguyên thực hiện giấc mộng.



Việc cấp bách phải nghĩ biện pháp, mình phải tự mình làm chủ phát triển thực lực, như vậy mới có khả năng mở rộng, có cơ hội tiến thành một trận chiến với quần hùng tranh giành thiên hạ.



Đúng lú Trương Lãng đang suy nghĩ bỗng nhiên hắn cảm thấy được sau lưng của mình truyền tới từng luồng mùi thơm, sau đó trên mình đã mặc nhiều hơn một chiếc áo choàng.



Trương Lãng trong lòng tràn đầy tình cảm ấm áp không cần nhìn cũng biết là Dương Dung đến, mùi thơm trên người của nàng hắn đã quá quen thuộc rồi. nghĩ tới chuyện vừa rồi hắn cảm thấy vô cùng áy náy.




Lạc Dương chính là căn cơ của đại hán hiện tại Đổng tặc vứt bỏ, chúng ta có thể thừa thắng xông lên nhưng tại sao minh chủ lại án binh bất động.



Viên Thiệu nheo mắt lại mà nói:



- Mấy ngày nay nếu tiến quân vội chỉ sợ sẽ khiến cho binh sĩ mệt mỏi vẫn nên chờ tới ngày mai rồi tính.



Tào Tháo bất mãn nói:



- Đổng Trác đốt cháy hoàng cung cướp thiên tử nay chúng ta nên chiến một trận bình an thiên hạ, tại sao chư công lại chần chừ?



Chúng chư hầu đều nói không thể khinh động.



Tào Tháo dận dữ hai mắt toát ra hào quang giận dữ mà nói:



- Đầy tớ nhỏ chưa đủ mưu.



Sau đó hắn quay người trở về doanh trướng của mình.



Dương Dung vừa giúp Trương Lãng cởi chiến giáp ra vừa nằm thoải mái ở trên giường, bỗng nhiên binh sĩ có thông báo, tất cả tướng sĩ chuẩn bị hành quân ngày đêm truy kích Đổng Trác.



Trương Lãng nhớ tới một chuyện vội vàng bắn lên từ trên giường lao ra khỏi doanh trướng.