Phong Lưu Tam Quốc

Chương 191 : Hứa Dịch

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Hắc y nhân sử song thương liên tục nhìn về phía Triệu Vũ lửa giận ngút trời mà nói:



- Đại ca, Hứa Dịch thiếu chút nữa là bị nàng phế đi cánh tay trái.



Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Vũ cùng với hắc y nhân sử song thương kia đánh nhau, tay phải hình như bị mai hoa thương của Triệu Vũ xẹt qua, tuy tổn thương không lớn nhưng làm cho tay trái của hắn mất đi một chút năng lực, tuy nhiên người này gầm nhẹ một tiếng, vũ khởi song thương, dương dương đắc ý nhìn Triệu Vũ.



Mà Trương Lãng sau khi thấy Hứa Dịch thất thủ gầm rú, ở trong đêm tối sửng sốt bỗng nhiên hắn bộc phát, liên tục chủ động xuất kích, thoáng cái đã rơi vào không ít hoàn cảnh xấu.



Tuy trường kiếm hắn dùng không quen, cảm giác không được tự nhiên nhưng vẫn lĩnh hội được không ít tinh túy trong đó, dù sao võ công của hắn cũng đã cao cường, động vào đồ vật gì cũng có thể giết địch. Lúc này Trương Lãng dùng kiếm chiêu trong đao, uy lực không hề tầm thường.



Ở trong trường Ưng vệ ít nhiều được cổ vũ, ở trong đêm tối giống như được kích thích chiến đấu càng trở nên kịch liệt.



Hoằng Nông thành, biệt thự thành Tây.



Tuân Du không nhịn được mà ngửa mặt lên trên trời, ở bên cạnh Mãn Sủng cũng biết ý nheo mắt lại mà cười dài, ở bên cạnh Mãn Sủng cũng biết ý mà nheo mắt cười không ngừng.



Nửa ngày sau Tuân Du mới cao hứng nói với Mãn Sủng:



- Trương Lãng lần này có chạy đằng trời.



Mãn Sủng cũng đắc ý gật nhẹ đầu thần sắc tăng vọt mà nói:



- Cho dù bọn họ tránh thoát khỏi cửa quan Hứa Chử này thì chỉ sợ cũng khó theo Thủ Dương Sơn lui về.



Hai mắt của Tuân Du nheo lại hắn cười cười nói:



- Ngẫm lại khuya ngày hôm trước Bá Ninh cùng với Kinh Việt một xướng một ca đúng là đặc sắc tuyệt luân.



Mãn Sủng cũng đắc ý cười hắc hắc mà nói:



- Tuân tiên sinh nửa chừng đánh vào cũng lô hỏa thuần thanh.



Tuân Du khó dấu được sự đắc ý trong lòng:
Mã Đằng cười dài mấy tiếng mà nói:



- Cái này phải để nhị ca chuẩn bị nhiều vàng bạc châu báu.



Mã Thiết hiểu ra rồi nói:



- Chẳng lẽ Dương Tùng này tham tiền?



Mã Đằng gật đầu;



- Thiết nhi nói phải Dương Tùng yêu tài như tính mạng.



Lúc này Bàng Đức bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó:



- Chúa công vạn nhất Trương Lãng kiềm chế không được quân đội Viên Thiệu và Viên Thiệu thì bất kể nhà nào tiến vào Quan Trung cũng sẽ nguy hiểm, cộng thêm Trương Lãng tiến về Thủ Dương Sơn chỉ sợ lành ít dữ nhiều.



Mã Đằng trầm tư mà nói:



- Bất kể hắn làm được không thì chuyện này cũng phải làm, hơn nữa Trương Lãng có thể nhanh chóng khởi lên ở Giang Nam như vậy cho thấy cũng có vài phần bổn sự nếu không thì làm sao có thể khống chế Từ Dương nhị châu hiện tại điều mà mỗ lo lắt nhất chính là Lưu Biểu, nếu hắn thật sự hưng binh ra Nam dương vũ quan thì là một chuyện vô cùng xấu.



Bàng Đức cũng tiến vào khổ tư tràng diện yên lặng xuống.



Đám người Trương Lãng lâm vào khổ chiến.



Mặc dù không có tràng diện nghìn vạn đội ngũ chém giết nhưng ai cũng khí huyết sôi trào tinh thần phấn chấn, mấy trăm người kết thành một đôi chém giết, Đại Lý Trang hẻo lánh trở nên vô cùng đồ sộ.



Lúc này cuộc chiến ở vùng phía nam trở nên yếu đi, mà ở trong thôn khí thế vẫn ngất trời, đại chiến không ngừng.



Trương Lãng đã thành công nhặt đao thép lên từ trong mặt đất hơn nữa còn dùng chiêu thức sở trường nhất của bản thân, trái chém phải bổ, dốc sức mà đánh.



Đối phương cũng không ngờ rằng Trương Lãng lại cường hãn như thế, đao thép trong tay lại linh hoạt như vậy mỗi đao đều mang theo khí thế cường đại dọa người góc độ cũng tinh xảo mình không có cách nào hoàn thủ lại được.