Phong Lưu Tam Quốc

Chương 200 : Tống Cao

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Ưng vệ kia không chút suy nghĩ mà nói:



- Xem trình độ xơ cứng thi thể thì tuyệt đối không qua một nén hương.



Trương Lãng trầm giọng nói:



- Mọi người tản ra cẩn thận điều tra phát hiện bất kỳ gió thổi cây lay nào cũng phải lập tức cho ta biết.



Mọi người tuân lệnh tản ra bốn phía cẩn thận điều tra.



Triệu Vũ cong cái miệng nhỏ nhắn có phần không vui lắc cánh tay Trương Lãng thở phì phì mà nói:



- Lãng ca ca tiểu vũ hỏi huynh còn chưa trả lời.



Trương Lãng cười nói:



- Tiểu Vũ bây giờ chưa xác định rõ được.



- Chúa công mau nhìn kỳ.



Lúc này một Ưng vệ hét lớn, chỉ về phía một tảng đá cách đó không xa là thi thể một tên lính.



Ánh mắt của Trương Lãng kéo dài lại phát hiện ra bụi cỏ ở dốc núi này đứt quãng bảy tám cỗ thi thể một mực biến mất ở trong rừng thông chẳng lẽ Từ Hoảng bị bọn họ phát hiện sao? Một đường khổ chiến sau đó trốn vào trong rừng tùng?



Trương Lãng thầm nghĩ.



Lúc này Ưng vệ đã nhanh chóng đi về phía thi thể, dấu chân tuy lộn xộn nhưng có một vết máu kéo dài, rõ ràng là do theo dõi Trương Lãng ý bảo mọi người mau chóng đi về phía rừng tùng đối diện.



Đi vào trong rừng tùng Trương Lãng chỉ đem Lữ thị huynh đệ Dương Dung Triệu Vũ Hàn Sơn cùng với sáu người Ưng vệ tiến vào bên trong, mà đại đa số lâu la thì ở bên ngoài.




Đúng lúc này Hàn Sơn vội vã từ phía sau đi lên, sắc mặt bất an nói:



- Chúa công vừa mới nhận được tin tức, ở sơn đạo phía tây có rất nhiều quan binh đang khép tới, hiển nhiên là có ý định đối phó với Từ Hoảng đoán chừng không đầy nửa canh giờ sẽ tới đây.



Nói xong hắn bận tâm nhìn Trương Lãng.



Trương Lãng tỉnh táo suy nghĩ nói:



- Đối phương có bao nhiêu nhân mã?



Hàn Sơn trầm tư một chút rồi nói:



- Xem tình hình thì bọn họ có không dưới một nghìn, đằng sau còn nữa hay không cũng không rõ ràng nữa rồi.



Trương Lãng điều chỉnh khuôn mặt nghiêm lại nói:



- Hàn Sơn ngươi lập tức ra lệnh cho chúng huynh đệ chuẩn bị thu dọn rời khỏi đây, ta không tiện đồng hành cùng các ngươi bằng không mục tiêu quá rõ ràng ở trên đường dễ xảy ra vấn đề.



Hàn Sơn ôm quyền nghiêm túc nói:



- Chúng ta trước hết đi cứu Từ Hoảng.



Mọi người không tự chủ được gật nhẹ đầu hiển nhiên cũng rất bội phục võ nghệ của Từ Hoảng.



Trương Lãng thấy động tác của Từ Hoảng hơi chậm chạp tình thế có vẻ không ổn biết không thể đợi nữa rồi liền quát to một tiếng, rút nhanh đao thép ra dãn đầu xông lên mà trái phải Dương Dung Triệu Vũ cũng chăm chú đuổi theo.



Đối phương cũng không có đại tướng áp trận hơn nữa cũng chỉ có không đến một trăm tên lính tin rằng với thân thủ của mười người phe mình đủ sức lấy một chống mười không thành vấn đề cho nên Trương Lãng mới có lòng tin như vậy không cần Hàn Sơn và lâu la dưới tay của hắn hỗ trợ.