Phong Lưu Tam Quốc

Chương 205 : Gặp lại Lưu Bị

Ngày đăng: 01:59 20/04/20


Dương Dung vui vẻ nhìn ông lão hớn hở rời đi, sau đó mê mang nhìn Trương Lãng, hỏi:



- Lão công, đang nghĩ cái gì vậy?



Trương Lãng hít một hơi, căm hận nói:



- Không ngờ quân đội Lý Thúc sẽ vô nhân đạo như vậy! Ta bỗng hy vọng quân đội của Tào Tháo có thể sớm giết qua cho rồi!



Dương Dung định lên tiếng trêu chọc thì bỗng trên đường lớn vang tiếng trầm đục, từ xa tới gần, như sấm đánh liên tục.Trương Lãng và Từ Hoảng biến sắc mặt, quay sang nhìn nhau.



Hai người thấp giọng kinh hô:



- Là đội kỵ binh!



Triệu Vũ biến sắc mặt nói:



- Là quân của Lý Thúc hả?



Từ Hoảng bình tĩnh đáp:



- Rất có thể. Chúng ta trước tiên núp rồi nói sau!



Mọi người vội vàng trốn vào hai bên đường chính, sau đó cẩn thận nhô đầu ra, không dám đánh giá đội kỵ binh bay nhanh tới.



Tiếng chân rậm rạp như tia chớp cuồng phong quét qua, khiến người thấy cực kỳ nặng nề. Mọi người cố chịu đựng tiếng đinh tai nhức óc, đợi đội kỵ binh qua tới một nửa mới dám ló đầu ra nhìn lén.



Trương Lãng vẻ mặt chấn kinh nói:



- Là đội kỵ binh của Tào Tháo!



Dương Dung và Triệu Vũ cùng kinh hô:



- A!



Trương Lãng cười khổ nói:
- A!



Vừa nghe là Lưu Bị thì Trương Lãng mặt mày hớn hở, không nghĩ tới Lưu Bị vài năm bặt tin nhưng lại sa sút đến tận đây.



Có lẽ hy vọng quay về Giang Đông toàn đặt trên người ông.



Trương Lãng mừng rỡ hét lên:



- Vậy ngươi còn không nhanh thông báo một tiếng! Tại hạ và Lưu Bị tướng quân chính là bằng hữu thâm giao!



Lính gác hừ mũi, giọng cực kỳ khinh thường nói:



- Đừng có mà thấy người sang bắt quàng làm họ.



Trương Lãng bỗng nặng nề hừ hai tiếng, nói:



- Tiểu binh không có mắt, lát nữa Lưu Bị đến thì ngươi chờ ăn roi đại bản đi!



Rồi hắn bỗng dùng sức hả họng kêu to:



- Lưu Bị, ngươi còn không ra sao!



Thanh âm vang vọng trong sơn cốc thật lâu không tan.



Binh sĩ nóng nảy nhưng trong lòng cũng dâng lên nghi hoặc, nhìn bộ dạng của đối phương giống như thật sự quen biết Lưu Bị. Nếu lỡ thật như hắn đã nói là bằng hữu thâm giao của Lưu Bị, kết quả chịu thiệt vẫn là chính mình. Không bằng đi thông báo một tiếng, nếu thật có việc này thì sẽ không thiếu tiền thưởng. Nếu là không có thì xử lý mấy người kia cũng không muộn.



Nghĩ vậy, binh sĩ biến cực kỳ cung kính nói:



- Đại danh của các vị là gì? Để ta đi thông báo một phen.



Trương Lãng xoay tròn mắt, kiêu ngạo nói:



- Ngươi chỉ cần nói là Chi Thanh thì hắn sẽ biết ngay.