Phong Lưu Tam Quốc
Chương 208 : Xuôi về Giang Đông
Ngày đăng: 01:59 20/04/20
Trương Lãng nhìn mà cười vỡ bụng. Hắn tùy tiện nghĩ cách đã khiến Lưu Bị mừng như điên, đấm ngực giậm chân, thật là quá buồn cười. Thấy sự việc đã xong xuôi, hắn chuẩn bị từ biệt rời đi. Nên biết rằng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, ở lâu một phút là thêm phần nguy hiểm. Cho dù Lưu Bị thật là người nhân nghĩa cao rộng thì khó bảo đảm bên dưới không lộ ra tin tức.
Lưu Bị thấy Trương Lãng định đi tất nhiên là mọi cách giữ lại, nhưng gặp hắn dứt khoát phải đi thì đành thôi.
Nhìn đoàn người Trương Lãng dần khuất xa khỏi tầm mắt, Lưu Bị thở dài một tiếng. Nhưng nghĩ tới việc mới rồi Trương Lãng đã nói, trong lòng ông nổi lên hưng phấn, cảm giác như không lâu sau sẽ giương cánh chim ưng, hoàn thành đại chí.
- Chúa công, những người này là ai?
Từ khi Trương Lãng bước ra khỏi lều trung quân của Lưu Bị thì có một nho giả bộ dạng hơi kiêu căng đi theo.
Lưu Bị quay đầu lại, mặt đầy ý cười nói:
- Hiến Hòa, ngươi có điều không biết, người này chính là thánh thượng tân phong Trấn Nam tướng quân Trương Lãng!
Hiến Hòa chính là tên chữ của Giản Ung.
Gã biến sắc mặt, kinh ngạc nói:
- Chúa công, chẳng phải Tào tướng quân hận Trương Lãng tận xương tủy sao? Đây chính là cơ hội tốt, tại sao dễ dàng thả hắn đi? Có thể lệnh cho hai người Quan Vũ, Trương Phi dẫn theo thuộc hạ nhanh đuổi kịp, bắt lấy Trương Lãng!
Lưu Bị vốn còn chìm đắm trong ảo tưởng tốt đẹp, nghe thế thì không vui bảo:
- Không được, để người khác biết thì chẳng phải sẽ cho Bị là hạng tiểu nhân tráo trở ư?
Giản Ung suy tư nửa ngày, mặt lộ nụ cười quái lạ nói:
- Nếu đã thậy thì không bằng sai người khoái mã báo cho Hạ Hầu Đôn cùng phái người đuổi theo?
Quan Vũ mắt phượng liếc Giản Ung, vẻ mặt không cho là đúng, biểu tình kiêu ngạo nói:
- Cần gì làm chuyện đầu trộm đuôi cướp? Đây không phải hành vi đại trượng phu nên làm. Không bằng để ta và nhị đệ mang người đi bắt giữ đám Trương Lãng dễ như trở bàn tay, nếu không thì cứ cho đi đi.
Lưu Bị gật đầu, nói:
Sắc mặt Trương Lãng càng xanh, nói:
- Hạ Hầu Đôn đó không khả năng lợi hại như vậy, đoán được tung tích của chúng ta.
Từ Hoảng luôn im lặng không lên tiếng bỗng nói ra câu kinh người:
- Có phải là Lưu Bị để lọt tin tức?
Mọi người kinh sợ, Trương Lãng mồ hôi chảy ròng nói:
- Chắc là không đâu?
Triệu Vũ hừ lạnh, dù nàng mặc vải thô áo gai mà vẫn lộ nét dễ thương yêu kiều.
Nàng vẻ mặt khinh thường nói:
- Có quỷ mới biết hắn làm hay không.
Trương Lãng nghe Triệu Vũ và Từ Hoảng nói vậy, tâm lý dao động nhưng hắn vẫn bình tĩnh ngẫm nghĩ.
Hắn nói:
- Tuân Du là nhân vật cực kỳ lợi hại, có lẽ là hắn đoán được tung tích của chúng ta cũng chưa biết chừng.
Trương Lãng lại hỏi:
- Vậy ngươi biết nơi này ai lĩnh binh không?
Hắc Ưng Vệ lắc đầu, đáp:
- Không rõ lắm.