Phong Lưu Tam Quốc

Chương 23 : Thái Ung

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Hai tay của nàng ôm lấy tay của Trương Lãng, nếu những ngày nay không có Trương Lãng ở cạnh nàng cổ vũ nàng thì có lẽ nàng cũng không sống tới bây giờ.



Nàng nghe tiếng thiết kỵ xong phương tâm cả kinh, lập tức nắm chặt tay Trương Lãng mà nói:



- Không phải đám người Đổng Trác chứ?



Trương Lãng ngẫm lại sau đó kéo tay Dương Dung mà nói:



- Chúng ta trốn vào trong bụi cỏ.



Hai người vội vàng nhảy vào trong bụi cỏ ven đường.



Từ phía xa nhìn lại một đội tầm mười người, như gió nhanh chóng chạy ra bay trên quan đạo tràn ngập bụi đất.



Trong nháy mắt cái đội kỵ binh kia đã ở ngoài trăm trượng, Dương Dung nhẹ nhàng thở ra nàng định đứng lên thì Trương Lãng bỗng nhiên đè nàng xuống, thấp giọng nói:



- Đừng nhúc nhích.



Dương Dung mở to mắt phượng khó hiểu nhìn qua Trương Lãng thấy hắn thần sắc vô cùng phức tạp, không khỏi đem thân thể mềm mại nhích lại gần, sau đó hiếu kỳ hỏi:



- Làm sao vậy?



Trương Lãng không bận tâm đến thân hình đầy đặn của Dương Dung mà trầm giọng nói:



- Vừa rồi là đội lính trinh sát mà thôi phía sau hẳn là còn nhiều đội xông lên nữa.



- A...



Dương Dung bây giờ mới hiểu được cũng khó trách, Trương Lãng ở trong Tào Doanh mấy tháng rồi đối với việc bày binh bố trận dĩ nhiên là hiểu rõ.



Quả nhiên đám lính trinh sát đi vài phút xong nhìn thấy từ phía xa xa có một đạo nhân mã tinh kỳ tung bay, nam nữ hỗn tạp xe ngựa trọng truy từ từ mà đi.



Trương Lãng cẩn thận quan sát chủ kỳ là Đổng, phó kỳ là Thái.
Lúc này Thái Ung dưới sự trợ giúp của binh sĩ mà đi xuống đánh giá Trương Lãng cao thấp.



Thấy Trương Lãng mặc dù phóng khoáng xiêm y rách rưới nhưng thể trạng khôi ngô, nhất định là nhân tài, hai mắt hắn lại toát ra ngạo khí, Dương Dung mặc dù nhu nhược nhưng cũng toát ra khí chất cao quý hai người này tuyệt đối không phải người thường.



Hắn một bên vuốt râu một bên nheo mắt lại quát:



- Hôm nay ta cho các ngươi chết minh bạch tại sao nói ta không biết thị phi tiểu nhân không bằng.



Trương Lãng hoàn toàn không sợ ngạo nghễ cười lạnh:



- Chúng là hai người thôn dã, vài ngày trước bỗng nhiên gặp quan binh đại quân chó gà không tha bất đắc dĩ chạy nạn tới đây há có thể là gian tế?



Thái Ung cười dài nói:



- Ngươi cho rằng lão phu là tiểu hài tử ba tuổi sao cho dù các ngươi thần sắc phóng khoáng nhưng khí chất bất phàm, tuyệt không phải dân chúng bình thường, chỉ bằng tội lừa gạt này ta đủ để giết ngươi.



Trương Lãng bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to:



- Khá lắm Thái Bá thị, quả nhiên là nhãn lực bất phàm, chúng ta đúng là không phải dân chúng bình thường.



Thái Ung quỷ bí nói:



- Những thứ khác không nói chỉ cần dựa vào việc ngươi có thể gọi thẳng danh tự của lão phu đã cho thấy ngươi đảm lượng không nhỏ, mà các ngươi nói một mực chạy nạn tới đây vậy tại sao lại trùng hợp xuất hiện ở nơi này, làm sao có thể biết ở đây có xe của lão phu, còn biết được danh tự của lão phu?



Thái Ung thấy Trương Lãng nghẹn lời liền giận dữ nói:



- Có ai không giết hai tên gian tế này cho ta.



Hai mắt nhìn chằm chằm vào Trương Lãng, xem phản ứng của bọn họ thế nào.



Binh sĩ liền lao tới, đem Trương Lãng hai người đẩy xuống vệ đường chuẩn bị hành hình.