Phong Lưu Tam Quốc

Chương 235 : Tàng Bá(thượng)

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Điêu Thuyền thoải mái hưởng thụ sự vuốt ve của Trương Lãng, lúc này cảm giác phía dưới mình có vật gì đó cứng cứng, thỉnh thoảng chọc vào phần phía dưới của mình, vừa cứng vừa nóng, khiến cho nàng chống cự không nổi, bèn ôm chặt lấy Trương Lãng, thở gấp nói:



- Lão công, nhanh lên.



Trương Lãng không khỏi cười gian xảo, đặt thân hình các nàng ra, sau đó nói:



- Các nàng mở mắt mà nhìn ta.



Đt và Mỵ Hoàn không biết Trương Lãng muốn gì. Đợi đến lúc thấy động tác của hắn, khuôn mặt một lần nữa lại đỏ lên, lần này khiến các nàng xấu hổ vô cùng, tim đập bình bịch không ngừng, hóa ra Trương Lãng bỏ chiếc quần cuối cùng của mình ra cho các nàng xem.



Hai người nhẹ nhàng mà thẹn thùng nói:



- Chàng thật xấu.



Trương Lãng cười haha một tiếng, ôm chiếc cổ đầy xuân tình của Điêu Thuyền nói:



- Ta đến đây.



Vừa nói xong trong nháy mắt, hai người rốt cục đã hợp thành một thể.



Những giọt nước mắt vui mừng chảy ra trong mắt phượng của Điêu Thuyền.



Ba người cứ long phượng triền mien như vậy, bị lăn đi lăn lại nửa đêm, giống như hạn hán đã lâu không có mưa, tinh khiết và mê người.




Mọi người nhìn tới, cùng đồng ý với Trương Lãng về việc khởi binh của đại tướng quân Cao Thuận.



Không ít tướng sĩ giỏi sau khi nghe xong tỏ vẻ đồng ý gật đầu, cho rằng cách của Cao Thuận không tồi.



Nhưng cũng không thiếu người phản đối, văn sĩ Thái Ung lại nói:



- Cao tướng quân, chuyện đó còn chờ thương lượng. Thế lực của Trung Nguyên sau này giống như thế răng lược, kéo một phát động toàn bộ, chủ lực quân Tào tuy xa phía Quan Trung đại chiến quân Lý Thúc, vốn Tào túc trí đa mưu, nhất định sẽ để lại chỗ trống lớn cho chúng ta chui vào sao? Hơn nữa một khí chúa công chiếm Duyện Chây, Viên Thiệu tất nhiên sẽ không ngồi bang quan, đến lúc đó Viên Thiệu cùng với quân tào sẽ dùng thế kìm kẹp, nếu xử lý không tốt có thể sẽ bị hai mặt tấn công giáp lá cà, được không bù mất.



Không ít người không hẹn trước mà cùng gật đầu, thể hiện lời của Thái Ung là không sai/



Cao Thuận nhìn quét ngang sang, thấy Thái Ung nhát gan sợ phiền phức trong lòng có chút bất mãn, không hề yếu thế nói:



- Cố tiên sinh phải chăng nghĩ rằng, lúc này quân Tào và Viên Thiệu đại chiến một khi nổ ra, hai phe đều không có tâm trạng và năng lực để cấm chế bên ta, hơn nữa chúa công và Lữ Bố như môi hở răng lạnh, đã đến lúc không phải bí mật, đến lúc đó với sự tinh nhuệ của quân Giang Đông, sự dũng mãnh của Lữ Bố, tất nhiên có thể dễ dàng tiến xuống Duyện Châu. Cho dù quân Tào nghĩ đến việc phản công cũng phải chờ bọn hắn xuống Hoằng Nông, Trường An diệt Lý Thúc, Quách Tỷ, Trương Tể rồi, bằng không giỏ trúc múc nước công dã tràng.



- Cao tướng quân cũng đánh giá quá thấp năng lực quân Tào rồi.



Lúc này một vị nho giả từ bên cạnh Thái Ung đi ra, tướng mạo gầy gò, trán đầy đặn, ánh mắt phiêu dật. Người này là danh sĩ Giang Đông: Trương Chiêu.



- Trương tiên sinh có cao kiến gì?



Tàng Bá có mối tương giao với Cao Thuận không tồi, không khỏi như kiểu bè thêm.