Phong Lưu Tam Quốc

Chương 268 : Thua trận(thượng)

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Trương Lãng gật đầu nói:



- Ta sợ là Chu Du, Lỗ Túc mưu ma chước quỷ nhiều, các ngươi sẽ không cẩn thận trúng bẫy của chúng. Đặc biệt ra lệnh Phụng Hiếu, Trọng Đức theo các ngươi cùng đi. Cùng lúc đó lệnh cho Từ Thứ, khiến gã điều một vạn nhân mã chi viện Tế Dương, thế thì không còn sai sót gì nữa.



Trương Lãng lại dặn dò vài việc xong mới nói với Từ Hoảng rằng:



- Công Minh, đợi chiếm được chỗ đó rồi các ngươi dẫn binh sĩ suốt đêm lên đường, đi vùng gần Tân Thái và Bồ huyện, chuẩn bị trước tiên đến chi viện cho đám Cao Thuận.



Từ Hoảng cung kính nói:



- Thuộc hạ tuân lệnh!



Đêm đó Từ Hoảng và Quách Gia dẫn theo hai vạn binh sĩ tiến quân với Bồ huyện.



Trương Lãng và đám Thái Sử Từ, Triệu Vân lĩnh sĩ tốt tàn binh chưa tới một vạn đóng quân tại Tế Dương.



Sau mấy ngày chờ đợi sốt ruột, phía Cao Thuận rốt cuộc truyền đến tin tức.



Sự việc quả nhiên không ra ngoài dự đoán của hắn. Khi Cao Thuận mạnh mẽ tấn công Tân Thái thì gặp trở ngại chưa từng có, trận chiến công phòng tiến hành khá là gian khổ, chiến cuộc kéo dài lâu rất bất lợi. Bên Tôn Sách thống soái chính là thời Đông Ngô kế thừa Chu Du đại đô đốc, Lỗ Túc, quân tướng thuộc hạ là Lưu Tịch, Cung Đô dẫn đầu quân Khăn Vàng.



Sự thực chứng thật suy đoán của Quách Gia tại Thọ Xuân là đúng. Quân Tôn Sách quả nhiên giữa đường lộn lại.



Canh gác Tân Thái chính là Lỗ Túc. Tuy quân Khăn Vàng chỉ khoảng một vạn, kém hơn Cao Thuận gấp mấy lần, thêm nữa về mặt huấn luyện và trang bị cũng cách biệt nhất định. Nhưng nhờ vào thành trì vững chắc, địa hình có lợi, biến hóa nhiều, mấy lần khiến quân Cao Thuận công cốc quay về. Tình hình chiến đấu thành thế giằng co ngõ cụt.



Nếu chỉ là thế thì còn đỡ, nguy hiểm là khi quân Trương Lãng công chiếm thành Tế Dương đã lãng phí quá nhiều thời gian, quân đội không thể kịp thời tiến lên liên kết. Bất giác Tôn Sách lĩnh hai vạn binh sĩ ra Bồ huyện, từ bên cánh bao vây, hai mặt giáp công Cao Thuận.




Không bao lâu sau, các vị tướng tụ tập trong huyện phủ, Trương Lãng đại khái nói sự việc một lần, rồi mới khiến mọi người cùng nhau bàn bạc.



Đang lúc mọi người thảo luận sôi nổi, lại có binh sĩ mang đến tin không may: Trần Võ lĩnh một vạn binh sĩ chi viện Cao Thuận không có kết quả, ở nửa đường bị chưa tới năm ngàn binh sĩ của Tôn Quyền chặn bước chân.



Trương Lãng mặt mày nhăn nhó nói:



- Phù Hạo, quả nhiên đã bị ngươi đoán trúng rồi.



Điền Phong biến sắc mặt liên tục, cuối cùng kinh hô:



- Chúa công, không hay rồi, Cao Thuận gặp nguy!



Trương Lãng ngạc nhiên nói:



- Tuy rằng thiếu binh mã bên Trần Võ nhưng Từ Hoảng đã đi chi viện, lấy bản lĩnh của Cao Thuận thì chống đỡ từ tám đến mười ngày chắc không thành vấn đề.



Điền Phong liên tục xua tay nói:



- Vấn đề là Từ Hoảng có thể tới kịp không? Chẳng phải chúa công luôn lo lắng quân đội Chu Du không xuất hiện sao? Có lẽ y đang đợi lúc này đây.



Trương Lãng lập tức chấn kinh, mặt xám như tro nói:



- Nếu thật đúng như lời Phù Hạo, một khi Từ Hoảng bị cản trở, vậy chẳng phải là Cao Thuận sẽ…