Phong Lưu Tam Quốc

Chương 270 : Bị tập kích(thượng)

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Một ngày qua đi, hành quân sáu mươi dặm nhưng đã khiến binh sĩ mệt mỏi kêu khổ thấu trời.



Trương Lãng buồn bực lắc đầu liên tục. Đội ngũ sĩ khí giảm thấp, tố chất không đồng đều sao có thể ra trận đánh giặc đây? Nếu như thật tới lúc hai quân đối chọi, chỉ sợ vừa va chạm liền gục. Dù lòng hắn nóng như lửa đốt nhưng không có cách nào.



Ban đêm, không ít binh sĩ kéo lê thân hình mệt mỏi, cầm ngọn đuốc gắng gượng lấy tinh thần tuần tra bốn phía doanh trại.



Trương Lãng ở trong đại trại trung quân, đi tới đi lui gần nửa canh giờ, chìm đắm trong cảm xúc bứt rứt.



Dương Dung bàn tay thuôn dài sờ cằm, đôi mắt đen láy to tròn đảo theo bước chân của Trương Lãng, tới lui mấy lần muốn nói lại thôi, trên mặt tràn đầy lo lắng.



- Ai.



Trương Lãng thở dài, rốt cuộc chịu ngồi xuống.



Đêm càng khuya.



Trời sao nhấp nháy ẩn hiện trong tầng mây. Trăng tàn vắt ngang ở đầu núi yên tĩnh chìm xuống phía tây.



Một luồng gió thổi qua, rừng cây khe khẽ xôn xao.



Cả doanh trại im lặng, ngẫu nhiên có một, hai tiếng ngựa hí, theo tiếng bước chân nặng nề đi xa.



Lính gác tuần tra ban đêm không chỉ ngáp một lần, mắt hoa lên, khổ sở chờ giao ban.



Bóng đêm phía xa dường như lắc lư trong tầm mắt mơ hồ của lính gác.



- Giống quỷ quá!



Lính gác lắc mạnh đầu, há mồm mắng một câu, cầm lấy kính viễn vọng nhìn phương xa.




Không mấy phút sau, mặt đất truyền đến từng đợt chấn động trầm đục, nặng nề đánh vào tâm hồn mỗi người. Đội kỵ binh của địch quân rõ ràng bọc vải ở chân ngựa, nếu không giữa đêm khuya như vậy sớm vang tiếng động.



Sóng xung kích thứ nhất của đội kỵ binh đã đến. Không ngờ phá hỏng dây ngáng chân ngựa, tam giác chùy, cự lộc, các công cụ phòng ngự đơn giản.



Lúc này đằng trước ầm ĩ truyền đến tiếng rống gầm của Thái Sử Từ:



- Cung tiễn thủ, bắn!



Tiếng tên vèo vèo bay ra khỏi rừng cây, kỵ binh xông tới trước nhất ngã hàng loạt.



Chưa đợi Thái Sử Từ tổ chức đợt cung tiễn thứ hai, đội kỵ binh sớm như gió lốc xông đến. Binh sĩ phản ứng chậm chút bị kỵ binh xông tới đụng bay đi, còn bị một đao chém thành hai nửa.



Thái Sử Từ dứt khoát ra lệnh:



- Đằng trước bỏ cung tiễn, chuẩn bị bộ chiến. Cung tiễn hai bên bắn thật dữ cho ta!



Tiếp theo binh sĩ hai bên chỉ bắn đợt cung tiễn thứ hai, bị ép buộc không thể không chuyển thành cận chiến.



Đội kỵ binh của địch quân lao vào đại trại, bắt đầu bốn phía đột kích phòng tuyến.



- Giết!!!



Thái Sử Từ, Triệu Vân, Điển Vi, các đại tướng dẫn đầu quân Giang Đông ở trong trại bắt đầu liều mạng ngăn địch quân.



Thoáng chốc trong trại tiếng giết rung trời, lửa khói bốc lên bốn phía.



Tuy quân Giang Đông có nhiều đại tướng áp trận, nhưng binh sĩ tố chất thấp, sức chiến đấu không đồng đều. Sau khi kỵ binh địch quân trùng kích hai lần thì tan tác, chạy tán loạn bốn phía.