Phong Lưu Tam Quốc

Chương 278 : Linh Đang binh (thượng)

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Trương Ninh thì còn xui hơn, dù tránh khỏi phản kích lần chót của Cam Ninh nhưng bị đao quang xẹt qua, giáp đặc chế bị đại đao chém rơi xuống đất. Tước linh đứt thành hai lộ ra mái tóc dài óng mượt. Còn có khuôn mặt lãnh diễm yêu dã kinh sợ nhìn Cam Ninh.



Họ biết Cam Ninh đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ là chờ tới Cam Ninh xoay người chạy trốn mới giật mình nhận ra. Nhưng lúc này hai người nghe tin Trương Lãng rút lui nên không đuổi theo.



Cam Ninh cực kỳ chật vật đột phá Triệu Vũ, Trương Ninh vây công, vó ngựa tung bay chạy trốn. Cùng lúc đó gã thò tay vào ngực móc ra một vật, lấy cung tiễn bắn lên trời đêm. Giữa không trung lập tức vang tiếng chuông dồn dập.



*Đinh đinh đang đang* liên miên bất tận.



Khi chuông bay lên giữa không trung thì bỗng nổ tung, lóe ra vài tia khói, tiếp theo tất cả Linh Đang binh như thủy triều rút lui, chạy trốn mất biệt. Không được giây lát đã đi không còn một mống, chỉ để lại một đống xác đứt rời còn vương hơi ấm.



Trương Lãng không đuổi theo, chỉ thầm cười nhạt hai tiếng, dẫn mọi người rút lui về thành Tế Dương.



Trận đại chiến kinh tâm động phách có Trương Ninh ra ngoài dự đoán của mọi người chi viện, Trương Lãng đã chuyển bại thành thắng.



Lúc này chân trời đã hiện vệt sáng, sương mênh mông bắt đầu bao trùm mặt đất.



Bụi trần tạp chất trải qua một đêm thanh tẩy, không khí sáng sớm thật là trong lành mát mẻ. Phía xa khói bếp bay bổng trên nóc nhà dân. Đêm qua tiếng giết không ảnh hưởng sinh hoạt bình thường của họ. Sáng sớm chim nhỏ vươn cánh bay dường như quên đi đêm qua bị hù dọa, vì một ngày mới mà vui vẻ hót vang.



Còn nhớ có người đã nói, ve kêu rừng tĩnh lặng, chim hót núi thâm u. Thật đúng là vậy, lộ ra yên tĩnh hài hòa.



Nhưng so sánh với thế giới thiên nhiên thì trong phủ thành Tế Dương tràn đầy nặng nề.




Còn có Cam Ninh, ta sẽ thay Yến Minh báo thù, các ngươi chờ đó!



Lúc này Trương Lãng bị thương, qua loa băng vết thương xong lại trông thấy Trương Ninh.



Đây là từ hai năm trước khi Trương Lãng rời khỏi Ngũ Long Sơn đến nay, hai người lần đầu tiên gặp mặt.



Hiển nhiên Trương Ninh đã cho Trương Lãng một đáp án khá vừa lòng. Nàng huấn luyện cho hắn một đám khô lâu quỷ binh có sức chiến đấu càng cường.



Cũng là lúc Trương Lãng phải thực hiện lời hứa của mình rồi.



Từ khi Trương Ninh bước vào tầm mắt Trương Lãng đến nay, hắn luôn nhìn nàng chằm chằm.



Trương Ninh không thay đổi gì mấy, ngay cả phong tình trong mắt vẫn giống hệt như năm đó. Nàng không mặc lại đồ nữ, vẫn là tỏa giáp phụng bay, chỉ là lấy xuống anh khôi, mái tóc mềm xõa bên mặt. Qua đơn giản tẩy rửa, trừ đi vết máu trên người, y giáp lại biến thành rực rỡ mà sạch sẽ.



Trương Lãng không có tâm tình đùa giỡn với mỹ nữ diễm lệ dã tính này, tuy rằng nghĩ đến thì rất thú vị.



Trương Ninh cúi đầu, trong trẻo nói:



- Tiểu nữ kính chào tướng quân.