Phong Lưu Tam Quốc

Chương 283 : Bách Tịch đao(hạ)

Ngày đăng: 02:00 20/04/20


Trương Lãng chưa hưng phấn đến mất lý trí, biết hai người này có điều e ngại, sợ thương tổn đến hắn. Thêm nữa tâm lý họ cố chấp, rất khó khiến họ phóng chân phóng tay.



Hắn đành quay đầu nói với Điển Vi:



- Lệnh Minh, ngươi lên ngựa, chúng ta so tài nào!



Điển Vi ngơ ngác nói:



- Chúa công, thế này không được tốt lắm đâu?



Trương Lãng giống như đẩy con vịt lên thớt, liên tục lừa:



- Không có gì đâu, kêu ngươi đi thì cứ đi đi! Nếu ta phát hiện ngươi lười hoặc cố ý cho qua phà thì coi chừng sau này không mang ngươi ra chiến trường giết địch nữa!



Trương Lãng cố ý hù dọa.



Điển Vi còn chưa biết cho qua phà là có ý gì, Trương Lãng đã xách Bách Tịch Đao lên ngựa.



Không biết có phải bởi vì Bách Tịch Đao, hôm nay trông Trương Lãng tràn trề tự tin, tăng vọt chiến ý.



Hiển nhiên Điển Vi không thấy ánh mắt Triệu Vân, Thái Sử Từ liên tiếp ám thị, thật sự mặc giáp, cưỡi lên chiến mã.



Gã thô giọng nói:



- Chúa công, hay là đừng đánh, lỡ tổn thương chúa công thì không tốt lắm!



Triệu Vân tức muốn ói máu, liên tục ra tiếng khuyên can.



Trương Lãng lắc đầu cười nói:



- Tử Long yên tâm đi, chỉ là tỷ thí bình thường thôi mà.



Thái Sử Từ còn muốn mở miệng khuyên, Trương Lãng đã giục ngựa vào giữa sân đấu, Bách Tịch Đao chỉ vào Điển Vi ở phía xa.



Hắn cười cuồng ngạo nói:



- Lệnh Minh, phóng ngựa lại đây đi!
Trương Lãng thở hổn hển nói:



- Có mạnh cỡ nào cũng chưa phải đối thủ của Lệnh Minh.



Điển Vi lau mồ hôi, cười chất phác nói:



- Chúa công khen quá lời.



Trương Lãng đương nhiên nhìn ra trên mặt Điển Vi đầy đắc ý, cười khổ nói:



- Lần đầu tiên dùng Bách Tịch Đao, ta chưa nắm chắc tính năng trong đó, hơn nữa đối với hoàn thiết đại đao trước kia thì cái này nặng quá, tay ta như nhũn ra.



- Ha ha ha!



Điển Vi không hề kiêng dè cười to nói:



- Đúng thế, so với song thiết kích của thuộc hạ còn nặng hơn hai mươi cân.



Tiếng cười vừa dứt, ánh mắt Điển Vi rơi vào song kích trong tay, lập tức mặt mếu máo gào rống nói:



- Chúa công, song kích của lão Điển tiêu rồi!



Thì ra đôi thiết kích do huyền thiết hiếm có đúc thành của Điển Vi coi như là bảo vật, nhưng trước thế công của Bách Tịch Đao thì để lại vô số lỗ hổng hình răng cưa, sâu đến cả tấc. Nếu là binh khí bình thường, chỉ sợ sớm đứt thành hai rồi. Nếu còn tiếp tục đánh, đôi thiết kích của Điển Vi chắc chắn hỏng mất.



Trương Lãng cười vang, nói:



- Không sao, hư thì ta mời người chế tạo một đôi tốt hơn nữa cho ngươi!



Dù Trương Lãng thua nhưng bộ dáng rất là vui, hắn nhảy xuống ngựa, lớn tiếng hô:



- Hôm nay vui vẻ, ta mời các vị uống rượu!



Điển Vi nghe có rượu uống, mặt đầy hưng phấn nói:



- Tốt, tốt!