Phong Lưu Tam Quốc

Chương 293 : Thái Sử Từ tiếp ứng (thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Khi đi qua trấn Dương Tuyền, Lăng Thống nâng cao tinh thần, cưỡi chiến mã cao to, tay cầm ngân thương, ở đằng trước mở đường. Đằng sau gã theo sát vài thuộc cấp, sau nữa chính là ba ngàn binh sĩ có chức vụ riêng, ngay ngắn có trật tự. Một người đẩy xe gỗ, hai người ở hai bên quan sát. Trên xe gỗ chất đầy lương thảo. Đội xe như vậy có hơn trăm chiếc, kéo thành một hàng dài, cực kỳ đồ sộ, xe lương *lộc cộc* lăn bánh đi qua.



Lăng Thống một bên cẩn thận quan sát bốn phía vừa hỏi thuộc hạ:



- Vương Vĩ, bên chúa công có sai người tiếp ứng chúng ta không?



Thuộc hạ tên Vương Vĩ tuổi chừng ba mươi, thoạt trông khá lão luyện, sắc mặt vui mừng nói:



- Bẩm tướng quân, vừa mới nhận được tin, chúa công đã phái Thái Sử Từ tướng quân tiến đến tiếp ứng. Nhanh nhất một ngày, chậm nhất ba ngày là có thể tới kịp.



Lăng Thống gật đầu, ngẫm nghĩ, lại nhìn đằng trước địa hình ngày càng phức tạp.



Gã suy tư, nói:



- Thám tử báo lại vùng phía trước tuy bằng phẳng nhưng hai bên phần lớn là rừng rậm, đồi núi, dễ dàng giấu binh lính. Thêm vào trời thu khô ráo, không thể không đề phòng.



Vương Vĩ nhìn sắc trời, mặt trời đã ngã về tây, sắp tối đen, đề nghị rằng:



- Không bằng tướng quân chọn chỗ nguồn nước cao lập trại quan sát rồi mới hành động tiếp?



Lăng Thống gật đầu nói:



- Mưu đang có ý này.



Vương Vĩ chắp tay nói:



- Vậy thuộc hạ lập tức hành động ngay!



Lăng Thống gọi lại nói:



- Vương phó tướng, xem xét kỹ chút, chúa công đã sớm viết thư nói đất Dương Tuyền là một cửa ải, chỉ cần có thể đạp qua là bình yên vô sự. Trước mắt chỉ cần chúng ta vượt qua tối nay thì lương thảo không thành vấn đề.



Vương Vĩ đáp:
Trên mặt Lăng Thống không có vẻ gì là sợ hãi, hỏi:



- Ta đoán trúng cái gì?



Lần này Vương Vĩ không hề cảm thấy Lăng Thống kiêu ngạo, nét mặt có chút lo âu nói:



- Có kỵ binh đuổi theo chúng ta, động đất rất thường xuyên, hiển nhiên là gót sắt không bọc vải, chắc họ phát hiện tướng quân đổi ý lên đường thì hấp tấp không có thời gian chuẩn bị.



Lăng Thống hừ một tiếng, nói:



- Nên đến thì sẽ đến.



Sau đó vẻ mặt cực kỳ tự tin bảo:



- Lập tức truyền lệnh, khiến xe lương kích cỡ lớn tụ tập thành trận hình chữ nhật, trung gian chỉ chừa một người ra vào. Tất cả binh sĩ đổi cung tiễn ở bên trong, khiến xe lương vắt ngang đường chặn đội kỵ binh của địch quân đột kích.



Vương Vĩ truyền lệnh xuống xong lo lắng hỏi:



- Tướng quân, lấy xe lương làm trận tuy có thể chặn kỵ binh đột kích nhưng một mồi lửa thiêu cháy thì chẳng phải là lương thảo tiêu đời?



Lăng Thống kiên quyết nói:



- Vương phó tướng yên tâm đi. Lúc này muốn bảo vệ hết thì khó, nhưng lấy nhỏ đổi lớn, tin tưởng chúa công sẽ không trách chúng ta.



Vương Vĩ dường như hiểu ra điều gì, gật đầu.



Lăng Thống bỗng nhiên lạnh lùng nói:



- Chuẩn bị chiến đấu!



Lăng Thống vừa nói dứt lời thì phía xa bắt đầu truyền đến tiếng gót sắt rầm rập, thế vạn quân lôi đình, hùng dũng đến. Thanh âm từ xa đến gần, chỉ chớp mắt đã ở trong vòng trăm thước. Dù là Lăng Thống hay binh sĩ dưới tay đều cảm thấy láp lực nặng nề.