Phong Lưu Tam Quốc

Chương 311 : Trận chiến Quan Độ (Thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Trương Lãng vô cùng hưởng ứng cuộng chiến Hoàng Hà cho dù mình giúp ai ai thua hắn cũng không chịu thiệt hại gì, cho nên hắn cũng không nhàn rỗi, chỉnh đốn quân đội, rèn luyện thủy quân.



Ngày hôm đó Trương Lãng mang theo mấy vị kiều thê đi dã ngoại giải sầu, muốn cho tâm tình buông lỏng một chút.



Đúng lúc này chợt thấy trong bụi cỏ có một con linh dường màu trắng, Trương Lãng đại hỉ lập tức phóng tên, con linh dương kia cảm thấy nguy hiểm lập tức nhạy bén chạy đi.



Con linh dương ở trong đám cỏ trái chạy phải nhảy tốc độ nhanh vô cùng, mà Trương Lãng vì cưỡi hán huyết bảo mã nên không hề rơi vào thế hạ phong.



Trương Lãng cầm lấy tên véo một tiếng tên phóng ra như gió.



Con linh dương bị trúng tê, Trương Lãng đắc ý muốn xuống ngựa lấy con mồi thì bỗng nhiên ở gò đất nhỏ phía bên trái truyền tới tiếng gió, sau đó một mũi tên cực nhanh bắn về phía hắn.



Trương Lãng tở tay không kịp, cũng may đối phương không đánh vào chỗ trí mạng mũi tên không bay vào chỗ hiểm, Trương Lãng thân thủ nhanh nhẹn, bay lên không trung tránh thoát một kiếp nạn.



Trương Lãng còn chưa lấy lại tinh thần thì trong bụi cỏ bay ra một thân ảnh dáng người thon thả hiển nhiên là một nữ thích khách. Trương Lãng còn chưa nói chuyện thì nàng đã vung roi lên đánh tới.



Trương Lãng như con lật đật lăn dưới đất, trong tay của hắn không mang binh khí chỉ có cung tiễn không thể có khả năng đấu như đấu với Tào gia hai huynh đệ. Nếu như đối phương không phải chưa muốn giết hắn thì Trương Lãng sớm đã thất thủ.



Trương Lãng đánh một hồi càng rơi vào hạ phong liền chửi ầm lên:



- Ngươi rốt cuộc là người phương nào, có gì thù oán với ta mà hãm hại?



Thích khách kia không nói nhiều lời, lưỡi dao sắc bén găm lên trên yết hầu của Trương Lãng, Trương Lãng thì ngoan ngoãn im lặng nàng không hề cố kỵ tìm khắp người hắn.



Thích khách kia lạnh lùng nói:




Ở trong thư Viên Thiệu không coi ai ra gì mắng to Trương Lãng một phen, còn nói sau khi đánh bại Tào Tháo sẽ thẳng tiến tới Giang Đông, muốn Trương Lãng đưa Chân Mật tới Ký Châu nếu không Giang Đông chó gà không tha.



Phong thư này dĩ nhiên là mang theo kết quả long trời lở đất, Viên Thiệu từng bước đẩy mình tới chỗ diệt vong.



Trương Lãng cùng mưu sự đàm luận một phen cuối cùng tạm thời trông chờ thái độ.



Viên Thiệu binh hùng tướng mạnh danh tướng vô số dĩ nhiên là cường hãn vô cùng nhưng Tào Tháo thì càng túc trí đa mưu nhiều mặt ứng biến hơn, nếu như phân tích tình huống thì lực lượng ngang nhau, hiển nhiên Trương Lãng coi trọng Tào, binh quý tại tinh chứ không quý đông, quân sự của Tào Tháo có bản lĩnh thế nào ai cũng không hoài nghi.



Cho nên Trương Lãng dứt khoát trông thái độ để Trương Liêu mang binh ra Lang gia, trấn giữ quan ải lại làm ra vẻ muốn mang binh ra Bắc Hải mê hoặc Tào Tháo và Viên Thiệu, một bên xem hổ đánh nhau trống chờ kết cục lưỡng bại câu thtư.



Nếu Tào Tháo thất bại, mình sẽ cao hứng vô cùng, nếu Viên Thiệu thất bại thì mình nhân lúc cháy nhà mà hôi của.



Trong đó Trương Lãng cũng khong phải là có ý nghĩ thừa dịp Tào Tháo và Viên Thiệu ở Quan Độ sống mãi với nhau mà đánh lén Tào Tháo, nhưng đến lúc này mình lên tiền tuyến một khi Tào Tháo ổn định Viên Thiệu, thì khó bảo toàn hắn không tính đến mình, sau trận chiến Quan Độ, Tào Tháo và Viên Thiệu đại chiến, Lưu bị khởi phản chiếm lĩnh Hạ bi, Đồn Cư Bái huyện, Lưu Bị quân có mấy vạn, cũng liên hệ với Viên Thiệu, ý định hợp lực công Tào, Tào Tháo hai mặt tác chiến đông tấn công Lưu Bị, nhanh chóng chiếm lĩnh Bái huyện, ngược lại tiến công Hạ Bi, bức hàng Quan Vũ, Lưu Bị toàn quân tan tác, trốn về phía Hà Bắc nương tựa Viên Thiệu, khi Tào Lưu tác chiến với nhau có người đề nghị Viên Thiệu tập kích phía sau nhưng Viên Thiệu cự tuyệt, khiến cho Tào Tháo sau khi đánh bại Lưu Bị thì rút quân về Quan Độ, điều này cho thấy Viên Thiệu ánh mắt thiển cận tự cao tự đại thế nào.



Một ngày ngày Trương Lãng vùi đầu xử lý công vụ, thời gian gần đây thiên hạ rung chuyển, tứ phương tin tức như mưa rào, trong đó có hai tin tức khiến Trương Lãng nhức đầu không thôi.



Binh mã Giao Châu đột nhiên được điều động tựa hồ có dấu hiệu xuất binh làm cho hắn khó dò.



Lưu Biểu ở Kinh Nam bốn quận mấy lần cùng với Dự Chương quân phát sinh xung đột hơn nữa tình thế ngày càng trở nên mãnh liệt muốn cùng Giang Nam chiến một trân.



Rầm một tiếng, Trương Lãng nổi giận đùng đùng mà đứng lên.



Mấy mưu sĩ đều nhìn nhau tất cả đều bất đắc dĩ.