Phong Lưu Tam Quốc

Chương 317 : Toàn Tông(thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Yên lặng nửa ngày Trương Lãng không nhịn được nói:



- Hôm nay các ngươi có thể đứng ở chỗ này cho thấy các ngươi cũng là nhân vật một phương làm việc đừng sợ đầu sợ đuôi cho dù sai ta cũng không trách các ngươi.



Trương Lãng nói tới đây mọi người liền buông lỏng tâm tình trình bày suy nghĩ của mình Trương Lãng nghe vô cùng chăm chú, tuy nhiên phần lớn đều không thực dụng thậm chí có người còn đòi chia binh ba đường thiếu chút nữa Trương Lãng muốn nhảy lên chửi mắng một trận.



Lúc này Toàn Tông bỗng nhiên bước ra khỏi hàng khiến Trương Lãng lộ vẻ chờ mong.



Toàn Tông mở miệng nói:



- Chúa công theo ý kiến của thuộc hạ, nếu như tập trung binh lực cường công phổ thông có lẽ còn mấy phần hi vọng.



Trương Lãng hơi hứng thú:



- Tại sao ngươi lại cho rằng như vậy.



Toàn Tông không hề nghĩ ngợi mà nói:



- Lần này chủ tướng của Lưu Biểu là Lưu Bị cái gọi là bắt giặc phải bắt vua, chỉ cần đánh tan quân của Lưu Bị thì hai đường quân đội kia của Lưu Biểu không chiến mà lui.



Trương Lãng nhướn mày nói:



- Toàn Tông ngươi có biết hai hổ tướng Quan Vũ và Trương Phi của Lưu Bị không?



Không đợi Toàn Tông trả lời Trương Lãng đã đã thao thao bất tuyệt mà nói:



- Hai người này có sức vạn phu chi dũng, đặc biệt là Quan Vũ trong tay có Thanh Long Yến Nguyệt đao, nặng tám mươi hai cân thường nhân không thê đấu lại.



Toàn Tông mặc dù không cho là đúng nhưng cũng không phản bác lại.



Triệu Vũ nghe lại càng không phục:



- Ca ca bọn họ lợi hại như vậy sao Tiểu Vũ không tin để lần sau tiểu Vũ đánh gãy răng Quan Vũ Trương Phi.



Trương Lãng cười cười, đều thấy mọi người không phục liền nói:



- Ta cũng không phải nâng khí thế của người khác diệt uy phong của mình.
Điền Phong không ngờ Toàn Tông cao hứng như vậy liền trầm giọng nói:



- Đây chỉ là cách nghĩ mà thôi thi hành cần phải đúng mực một khi có sai lầm thì vô cùng nguy hiểm.



Toàn Tông bỗng nhiên quỳ xuống mà nói:



- Chúa công thuộc hạ nguyện mang đội ngũ đi tới Lư Lăng nếu như có sai lầm nguyện dâng đầu lên.



Trương Lãng hiện lên vẻ tán dương mà nói:



- Được ta giao phó cho ngươi Lư Lăng hiện tại có một vạn binh, mà đích quân gấp ba ngươi cần phải coi chừng.



Toàn Tông lập tức bái lĩnh.



Mắt hổ của Trương Lãng quét quanh sau đó hắn lạnh lùng nói:



- Ta sẽ dẫn theo một vạn năm nghìn người xuôi theo Cán Giang vèe phía nam, rồi đóng đại bản doanh ở nơi này.



Trương Lãng chỉ ngón tay vào điểm màu đỏ trên địa đồ rồi nói.



Chúng tướng sững sờ, tại sao nơi này lại quen thuộc vậy.



Ngón tay của Trương Lãng chỉ lên Nghi Xuân Ba Khâu Lư Lăng chúng tướng đều hiểu đây cơ hồ là toàn bộ hệ thống binh lực của Lưu Bị, hình thành nên một trận giác phòng ngự.



Trương Lãng lịa nói tiếp:



- Ta sẽ nhường cho hắn đột tiến, chỉ cần nắm được niơ này, hấp dẫn quân cử Lưu Bị sau đó vượt qua An thành mang kỵ binh chạy về hướng Tây đến lúc đó xem Lưu Bị còn biện pháp gì hay, hừ...



Đại sảnh yên tĩnh một hồi chúng tướng đều rung động.



Phải biết rằng Nghi Xuân Ba Khâu Lư Lăng hình dáng tam giác, Nghi Xuân Lư Lăng là cơ sở của hành, mà Nghi Xuân Bình Đô Lư Lăng đều theo một đường thẳng, tuy Nghi Xuân Lư Lăng ở trạng thái phòng thủ nhưng một khi ba khu vực đều xuất binh vòng qua An Thành ba mặt giáp công, thì An thành vừa vỡ, Tây An toàn bộ bị bao bọc quanh Giang Đông.



Mặt khác Lưu Bị có thể đứng vững như vậy Nghi Xuân Lư Lăng hai nơi cũng rơi vào tay của địch.



Cũng có một khả năng theo lời Trương Lãng nói dùng Nghi Xuân Lư Lăng ba địa phương ngăn chặn An Thành hấp dẫn viện quân Lưu Bị, mà Trương Lãng phái khinh kỵ binh đi theo đường nhỏ phục kích viện quân, hoặc đi nhanh bao vây Tương Tây.