Phong Lưu Tam Quốc

Chương 327 : La Na(thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Trương Lãng trầm tư một phen:



- Nói cũng đúng hiện tại lui thì không có đạo lý đã như vậy chúng ta ở An Thành huyện làm mấy trận đùa giỡn, giữ nhau một thời gian đến lúc đó làm bộ bất lợi không phá được lúc này tin rằng Lưu đại nhân cũng đã quét sạch Trường Sa bảy tám không có vấn đề gì chứ?



Lưu Bị liên tục đồng ý.



Trương Lãng lại nói:



- Vậy chuyện vây công Lư Lăng Trương Lãng mặc kệ nhưng mà ở Phú Xuân Hoắc Tuấn.



Lưu Bị nghe vậy thì thở dài một hơi:



- Trương huynh có chỗ không biết, Hoắc Tuấn kia không phải là do ta chỉ huy tự tiện hành động ta cũng phiền toái.



Trương Lãng tuy cười nhưng bên trong lòng không cười:



- Vậy sao vậy thì tốt nhất rồi để ta khai đao trị tội hắn.



Lưu Bị ấp úng:



- Trương huynh Hoắc Tuấn là tướng tài xin huynh hạ thủ lưu tình.



Trương Lãng cười ha hả:



- Ta dĩ nhiên là có chứng mực.



Hai gian nhân thương lượng một chút sau đó hai người thỏa mãn mà về.



Về tới doanh trại Quan Vũ thấy Lưu Bị vui mừng thì không cho là đúng:



- Đại ca sao lại vui vẻ như thế đệ thấy Trương Lãng muốn đại ca lui binh là thật kỳ thật ăn nói bậy bạ không nên tin.



Lưu Bị hai mắt lóng lánh trên bộ mặt chất phác hiện ra vẻ âm hiểm:



- Không Trương Lãng nói rất có đạo lý huynh đệ chúng ta đúng là không nên đắc tội với hắn, chỉ cần có thể dọn dẹp Trương Tiện lui binh tại sao không làm, làm tốt đến lúc đó thật sự cùng Lưu Chương và Trương Lỗ khai chiến thì đó là cơ hội.



Quan Vũ nheo mắt trầm tư:



- Đại ca vậy làm sao bây giờ?



Lưu Bị nhìn hắn một cái bỗng nhiên cười nói:



- Chiếu theo kế hoạch ban đầu chúng ta tới An Thành huyện.



Quan Vũ không cho là đúng:
Nói xong hắn bất an nhìn Triệu Vân.



Triệu Vân có hứng thú, thanh âm trì hoãn:



- Có chuyện vậy sao ngươi dẫn hắn lên đây.



Lăng Chí nhẹ nhàng thở ra, sau đó dẫn lên một người người này dáng người nhỏ yếu một thân mặc vải bố, tóc hơi bấn loạn, tuy nhiên đôi mắt toát ra vẻ cơ linh vô cùng.



Triệu Vân ngồi ở phía trên hai mắt sắc bén như hào quang nhìn người này.



Bỗng nhiên hắn cất tiếng cười nói:



- Người đâu cởi trói cho vị cô nương này.



- Cô nương?



Chúng tướng há hốc miệng.



Người kia lộ vẻ khiếp sợ khó tin.



Sau một lúc nàng mới hồi phục tinh thần:



- Tướng quân sao biết tiểu nữ là nữ giả trang nam.



Nàng vừa phát ra thanh âm hiển nhiên đã nghiệm chứng suy đoán của Triệu Vân.



Triệu Vân cười ha hả:



- Rất đơn giản tuy nhiên tạm thời ta không thể nói cho cô nương biết, rốt cuộc cô nương là ai, đến đây gặp ta có chuyện gì nếu không nói rõ đừng trách Triệu mỗ không thương hoa tiếc ngọc hạ thủ không lưu tình.



Nữ nhân kia bị Triệu Vân hù dọa nàng nói:



- Tiểu nữ tên là La Na tộc trưởng bộ tộc Phi Vân là gia phụ.



Mọi người đều sững sờ không ngờ nàng có thân phận như vậy.



Triệu Vân cười nói:



- Hóa ra là quận chúa thiên kim, tuy nhiên hiện tại cô nương có phần bất nhã vẫn nên tắm rửa một phen rồi nói chuyện.



La Na cũng không từ chối nàng đi tắm rửa một phen không lâu sau đã xuất hiện trước mặt chúng tướng.



Mấy tướng lãnh trẻ tuổi đều sáng ngời con mắt đây là La Na lúc trước sao sau khi tắm rửa thì cách biệt một trời một vực, thật là quá xinh đẹp.